Chương 1: ATLANTIS, QUEEN OF THE WAVE – ATLANTIS, NỮ HOÀNG CỦA BIỂN CẢ.

HIỆN TẠI TOÀN BỘ AUDIO SẼ KO THỂ KHÔI PHỤC TỰ ĐỘNG. Mọi người hãy yêu cầu ở đây, ad sẽ ưu tiên xử lý trước.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.

BOOK THE FIRSTQUYỂN I
CHAPTER I.CHƯƠNG I.
ATLANTIS, QUEEN OF THE WAVE.ATLANTIS, NỮ HOÀNG CỦA BIỂN CẢ.
"Why not?" I asked myself, pausing amidst the snow on the mountain, there so far above the sea that the Storm King was ever supreme, even while summer reigned below. "Am I not an Atlan, a Poseid, and is not that name synonymous with freedom, honor, power?"Tại sao không?" Tôi tự hỏi mình, dừng lại giữa dòng tuyết trên núi, nơi đây cao hơn biển cả rất nhiều đến nỗi vị Vua Bão Tố luôn ngự trị, ngay cả khi mùa hè cũng chỉ ngự trị bên dưới. "Ta là Atlan, là Poseid, chẳng phải cái tên đó đồng nghĩa với tự do, danh dự và quyền lực ư?
Is not this, my native land, the most glorious beneath the sun? Beneath Incal?" Again I queried:—"Why not, aye, why not strive to become one amongst the foremost in my proud country?"Chẳng phải đây, quê hương của ta, là vùng đất huy hoàng nhất dưới ánh mặt trời, dưới sự chứng giám của Incal hay sao?” Tôi lại tự hỏi: —“Tại sao không, phải, tại sao không phấn đấu để trở thành một trong những người đứng đầu đất nước tự hào của ta?”
"Poseid is the Queen of the Sea, yea, and of the world also, since all nations pay tribute of praise and commerce to us—all emulate us."Poseid là Nữ hoàng của Biển cả, phải, và của cả thế giới này nữa, bởi lẽ muôn quốc đều triều cống và ngưỡng mộ chúng ta - tất cả đều noi gương chúng ta.
To rule in Poseid, then, is not that virtually to rule over all the earth?Như vậy, cai trị Poseid chẳng phải là cai trị toàn thế giới sao?
Therefore will I strive to grasp the prize, and I will do it, too! And thou, O pale, cold moon, bear witness of my resolve"—I cried aloud, raising my hands to heaven—"And ye also, ye glittering diamonds of the sky."Vì vậy, ta sẽ giành lấy quyền lực tối cao, và ta sẽ làm được điều đó! Hỡi mặt trăng lạnh lẽo, hãy làm chứng cho quyết tâm của ta" - Tôi hét lên, giơ tay lên trời - "Và cả các ngươi nữa, hỡi những vì sao lấp lánh trên bầu trời kia."
If resolute effort could insure success, I usually achieved whatever end I determined to attain.Nếu nỗ lực kiên quyết có thể đảm bảo thành công, tôi thường đạt được bất cứ điều gì tôi quyết tâm đạt được.
So there I made my vows at a great height above the ocean, and above the plain which stretched away westward two thousand miles to Caiphul, the Royal City. So high was it, that all about and below me lay peaks and mountain ranges, vast in themselves, but dwarfed beside the apex whereon I stood.Vì vậy, tôi đã thề nguyện ở một nơi cao vời vợi trên mặt biển, phía trên là đồng bằng trải dài về phía tây, cách hai ngàn dặm là Caiphul, Hoàng Thành. Nơi đây cao đến mức xung quanh và bên dưới tôi là những đỉnh núi và dãy núi trùng điệp, tự bản thân chúng đã rất đồ sộ, nhưng trông thật nhỏ bé bên cạnh đỉnh núi nơi tôi đang đứng.
All around me lay the eternal snows; but what cared I?Xung quanh tôi là tuyết phủ trắng xóa; nhưng tôi nào bận tâm?
So filled with the new resolve was my mind—the resolve to become a power in the land of my nativity—that I heeded not the cold.Tâm trí tôi ngập tràn quyết tâm mới - quyết tâm trở thành một thế lực trên mảnh đất chôn rau cắt rốn của mình—đến nỗi tôi chẳng còn để ý đến cái lạnh.
Indeed, I scarce knew that the air about me was cold, was chill as that of the Arctic fields of the remote north.Thật vậy, tôi gần như không nhận thấy không khí xung quanh lạnh lẽo, lạnh giá như vùng Bắc Cực xa xôi ở phía bắc.
Many obstacles would have to be surmounted in the accomplishment of this design—for truly, what was I at that moment?Nhiều chông gai cần phải vượt qua để thực hiện hoài bão này—bởi vì thật vậy, tôi là ai vào thời khắc ấy?
Only a mountaineer's son, poor, fatherless; but, the Fates be praised! not motherless!Chỉ là con trai của một người miền núi, nghèo khó, mồ côi cha; nhưng, xin cảm tạ số phận! không mồ côi mẹ!
At thought of her, my mother, miles away, down where the perennial forests waved, where snow seldom fell; while I stood on the storm-kissed summit, alone with the night and my thoughts—at the thought of my mother my eyes grew moist, for I was only a boy,Nghĩ đến bà, mẹ tôi, đang ở cách xa hàng dặm, nơi những khu rừng thường xanh rì rào, nơi tuyết hiếm khi rơi; trong khi tôi đứng trên đỉnh núi hun hút gió, chỉ có màn đêm và dòng suy tưởng—khi nghĩ đến mẹ, đôi mắt tôi chợt cay cay, bởi tôi chỉ là một cậu bé,
and often a sad enough one, when the hardships which she endured arose to mind.và thường xuyên cảm thấy buồn bã mỗi khi nghĩ đến những vất vả mà bà phải gánh chịu.
Such reflections were but added incentives to my ambition to do and to be.Những suy nghĩ như vậy càng thôi thúc tham vọng của tôi, thôi thúc tôi hành động và khẳng định bản thân.
Once more my thoughts dwelt on the difficulties I must encounter in my struggle for success, fame and power.Một lần nữa, dòng suy nghĩ của tôi lại chìm đắm trong những khó khăn mà tôi sẽ phải đối mặt trong cuộc đấu tranh cho thành công, danh vọng và quyền lực.
Atlantis, or Poseid, was an empire whose subjects enjoyed the freedom allowed by the most limited monarchical rule.Atlantis, hay Poseid, là một đế chế mà thần dân được hưởng sự tự do tối đa mà một nền quân chủ lập hiến có thể cho phép.
The general law of official succession presented to every male subject a chance for preferment to office.Luật kế nhiệm chức vụ chung cho phép mọi nam thần dân có cơ hội được đề bạt vào các chức vụ trong chính quyền.
Even the emperor held an elective position, as also did his ministers, the Council of Ninety, or Princes of the Realm—offices analogous to those of the Secretarial Portfolios of the American Republic—its veritable successor. If death claimed the occupant of the throne, or any of the councillors,Thậm chí hoàng đế cũng được bầu chọn, cũng như các bộ trưởng, Hội đồng Chín mươi, hay các Vương công - những chức vụ tương tự như chức vụ Bộ trưởng trong Chính phủ của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ - quốc gia kế thừa thực sự của nó. Nếu hoàng đế hoặc bất kỳ ủy viên hội đồng nào qua đời,
the elective franchise came into activity, but not otherwise, barring dismissal for malfeasance in office, a penalty which, if incurred by him, not even the emperor was exempt from suffering.quyền bầu cử sẽ được thi hành, nếu không thì sẽ không có bầu cử, trừ khi bãi nhiệm vì hành vi sai trái khi tại chức, một hình phạt mà ngay cả hoàng đế cũng không thể thoát khỏi nếu phạm tội.
The possession of the elective power was vested in the two great social divisions, which embraced all classes of people, of either sex. The great underlying principle of the Poseid political fabric might be said to have been "an educational measuring-rod for every ballot-holder,Quyền bầu cử thuộc về hai tầng lớp xã hội lớn, bao gồm tất cả các tầng lớp người dân, không phân biệt giới tính. Nguyên tắc cơ bản của kết cấu chính trị của Poseid có thể được tóm gọn là "một thước đo học vấn cho mọi cử tri,
but the sex of the holder, no one's business."nhưng giới tính của cử tri, chẳng phải việc của ai cả."
The two major social branches were known by the distinctive names of "Incala" and "Xioqua," or, respectively, the priesthood and scientists.Hai nhánh xã hội chính được biết đến với tên gọi riêng biệt là "Incala" và "Xioqua", hay theo thứ tự lần lượt là giới tăng lữ và giới khoa học.
Do my readers ask where that open opportunity for every subject could be in a system which excluded the artisans, tradespeople, and military, if they happened not to be of the enfranchised classes?Phải chăng độc giả của tôi đang tự hỏi, đâu là cơ hội rộng mở cho mọi thần dân trong một hệ thống loại trừ các nghệ nhân, thương nhân và quân nhân, nếu họ không thuộc tầng lớp được quyền bầu cử?
Every person had the option of entering either the College of Sciences, or that of Incal, or both.Bất kỳ ai cũng có quyền lựa chọn gia nhập trường Đại học Khoa học, hoặc trường Incal, hoặc cả hai.
Nor was race, color or sex considered, the only prerequisite being that the candidate for admission must be sixteen years of age, and the possessor of a good education obtained in the common schools, or at some of the lesser seats of collegiate learning,Chủng tộc, màu da hay giới tính đều không được xem xét, điều kiện tiên quyết duy nhất là ứng viên phải đủ mười sáu tuổi và có trình độ học vấn tốt từ các trường phổ thông, hoặc từ một số cơ sở giáo dục đại học nhỏ hơn,
as the Xioquithlon in the capital city of some one of the Poseid States, as at Numea, Terna, Idosa, Corosa, or even at Marzeus' lower college, Marzeus being the principal art-manufacturing center of Atl.như trường Xioquithlon ở thủ đô của một trong các bang của Poseid, như ở Numea, Terna, Idosa, Corosa, hay thậm chí là trường đại học cấp thấp hơn của Marzeus, trung tâm sản xuất nghệ thuật chính của Atl.
Seven years was the allotted term of study at the Great Xioquithlon, ten months in each year, divided into two sub-terms of five months each, devoted to active work, and one month allowed for recreation, half of it between each session.Thời gian học tập tại Đại học Xioquithlon là bảy năm, mười tháng mỗi năm, được chia thành hai học kỳ phụ, mỗi học kỳ kéo dài năm tháng, dành cho việc học tập, và một tháng nghỉ ngơi, chia đều cho hai kỳ nghỉ.
Any student might compete in the annual examination exercises, held at the end of the year or just preceding the vernal equinox.Sinh viên nào cũng có thể tham dự kỳ thi hàng năm, được tổ chức vào cuối năm học hoặc ngay trước ngày xuân phân.
That we recognized the natural law of mental limitation will be obvious from the fact that the course of study was purely optional, the aspirant being at liberty to select as many, or as few topics as were agreeable, with this necessary proviso:—that only possessors of diplomas of the first class could beChúng tôi nhận thức luật tự nhiên về giới hạn của trí tuệ, điều này thể hiện rõ ràng qua việc chương trình học hoàn toàn là tự chọn, người học có quyền tự do lựa chọn bao nhiêu môn học tùy thích, với điều kiện tiên quyết là: —chỉ những người có bằng cấp hạng nhất mới có thể
candidates for even the humblest official position.ứng cử vào những chức vụ thấp nhất trong chính quyền.
These certificates were evidence of a grade of acquirement which embraced a range of topical knowledge too great to be mentioned, otherwise than inferentially, as the reader proceeds.Những tấm bằng này là minh chứng cho trình độ học vấn bao gồm một loạt các kiến ​​thức chuyên ngành quá rộng lớn để có thể đề cập đến, ngoại trừ việc suy luận ra, khi người đọc theo dõi tiếp câu chuyện.
The second-grade diploma did mot confer political prestige, except in the matter of carrying with it the voting privilege,Bằng cấp hạng hai không mang lại uy tín chính trị, ngoại trừ việc được quyền bầu cử,
although if a person neither cared to be an office holder, nor to vote, the right to instruction in any educational branch was none the less a gratuitous privilege.mặc dù nếu một người không muốn làm quan chức, cũng không muốn bỏ phiếu, thì quyền được học tập ở bất kỳ ngành nào vẫn là một đặc ân vô điều kiện.
Those, however, who only aspired to a limited education, with the purpose of more successfully pursuing a given business, as tuition in mineralogy by an intending miner, agriculture by a farmer, or botany by an ambitious gardener—had no voice in the government.Tuy nhiên, những người chỉ mong muốn được học hành ở mức độ hạn chế, với mục đích theo đuổi công việc kinh doanh hiệu quả hơn, chẳng hạn như học về khoáng vật học cho người dự định làm thợ mỏ, học nông nghiệp cho nông dân, hoặc học thực vật học cho người làm vườn—đều không có quyền tham gia chính sự.
While the number of those unambitious ones was not small, none the less the stimulus of obtaining political prestige was so great that not above one in a dozen of the adult population was without at least a secondary diploma,Mặc dù số lượng những người không có tham vọng này không phải là nhỏ, nhưng động lực để đạt được uy tín chính trị lớn đến mức cứ mười hai người trưởng thành thì có đến mười một người có ít nhất một bằng cấp hạng hai,
while fully one-third had first-grade certificates. It was owing to this, that the electors found no scarcity of material for filling all elective positions under the government.trong khi có đến một phần ba số người có bằng cấp hạng nhất. Nhờ vậy, các cử tri không bao giờ thiếu người tài để bổ nhiệm vào tất cả các chức vụ trong chính quyền.
Some uncertainty is possibly left in the mind of the reader as to what constituted the difference between priestly and scientific suffragists. The only essential difference was that the curriculum at the Incalithlon, or College of Priests, embraced, in addition to every high-grade feature taught at the Xioquithlon,Có lẽ trong tâm trí độc giả vẫn còn tồn tại một số điều chưa rõ ràng về sự khác biệt giữa các cử tri thuộc tầng lớp tăng lữ và giới khoa học. Khác biệt duy nhất và thiết yếu là chương trình giảng dạy tại Incalithlon, hay trường Cao đẳng Tăng Lữ, ngoài tất cả các môn học cao cấp được dạy tại Xioquithlon,
also the study of a wide range of occult phenomena, anthropological and sociological themes, to the end that graduates in the sciences might have the opportunity of fitting themselves to minister to any want, which men of less erudition and less comprehension of the great underlying laws of life might experience,còn bao gồm cả việc nghiên cứu một loạt các hiện tượng huyền bí, các chủ đề về nhân chủng học và xã hội học, nhằm mục đích để những sinh viên tốt nghiệp ngành khoa học có cơ hội trang bị cho mình khả năng đáp ứng mọi nhu cầu mà những người kém hiểu biết hơn và kém am hiểu hơn về những quy luật vĩ đại của cuộc sống có thể trải qua,
in any phase or condition. The Incalithlon was in fact the very highest, most complete institution of learning which the world knew then, or—pardon what may seem to be, but is not, Atlan conceit—has known since; and for that matter, will know for centuries to come.trong bất kỳ giai đoạn hay hoàn cảnh nào. Thực tế, Incalithlon là cơ sở giáo dục cao cấp nhất, hoàn chỉnh nhất mà thế giới từng biết đến, hoặc—xin hãy bỏ qua những gì có vẻ như là, nhưng không phải là, sự tự phụ của người Atlan—từng biết đến; và về điểm này, thế giới sẽ còn phải mất nhiều thế kỷ nữa mới có thể biết đến.
As such an exalted educational institution, students within its halls must needs possess extra zeal and determined willpower in order to pursue, and secure graduation certificates from its board of examiners.Là một cơ sở giáo dục cao quý như vậy, sinh viên trong trường phải có lòng nhiệt huyết và ý chí quyết tâm phi thường để có thể theo đuổi và giành được bằng tốt nghiệp từ hội đồng giám khảo.
Few indeed had found life extended enough to enable them to acquire such a diploma; possibly not one in five hundred of those who made honorable exit from the Xioquithlon—itself an institution not second to the modern Cornell University.Thật vậy, rất ít người có đủ thời gian trong đời để có thể lấy được tấm bằng danh giá này; có lẽ chưa đến một phần năm trăm trong số những người tốt nghiệp xuất sắc từ Xioquithlon—bản thân ngôi trường này cũng không hề thua kém Đại học Cornell hiện đại.
As I pondered, there amidst those mountain snows, I decided not to attempt too much, but a Xioqua I determined to be, if any possible chance existed; although I scarcely hoped for the possession of the eminence conferred by the title of Incala, I vowed that I would make an opportunity to compete for the other,Khi đang trầm ngâm suy tư giữa khung cảnh tuyết phủ trắng xóa trên núi, tôi quyết định không nên quá tham vọng, nhưng tôi quyết tâm sẽ trở thành một Xioqua, nếu có bất kỳ cơ hội nào; mặc dù tôi không dám hy vọng sẽ đạt được sự uy danh mà danh hiệu Incala mang lại, nhưng tôi thề rằng mình sẽ tạo cơ hội để cạnh tranh cho danh hiệu còn lại,
if no occasion presented otherwise. To obtain the proud distinction would require, in addition to arduous study, the possession of ample pecuniary means to furnish the expense of living, and the maintenance, at its highest, of an unfaltering energy of purpose.nếu không có dịp nào khác. Để đạt được vinh dự cao quý này, ngoài việc học tập miệt mài, tôi còn cần phải có đủ tiềm lực tài chính để trang trải chi phí sinh hoạt và quan trọng hơn hết là giữ vững năng lượng của ý chí.
Whence could I hope to obtain all this?Làm sao tôi có thể hy vọng có được tất cả những điều này?
The gods were believed to help the needy. If I, a lad of not yet seventeen summers, who had a mother looking to me for support and the necessities of life, with nothing that could aid me to attain my aspirations except native energy and will, might not be placed in that category, then who were the needy?Người ta tin rằng, các vị thần sẽ luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn. Nếu tôi, một chàng trai trẻ chưa đầy mười bảy mùa xuân xanh, đang gánh trên vai trọng trách chăm lo cho mẹ, không có gì ngoài năng lượng và ý chí bẩm sinh để hỗ trợ tôi đạt được khát vọng của mình, mà không được xếp vào nhóm người đó, thì ai mới là người gặp khó khăn?
Methinks there should be no more evidence of dependence necessary, and it were indeed proper in the gods to extend aid.Tôi thiết nghĩ, không cần thêm bất kỳ bằng chứng nào về sự phụ thuộc này nữa, và thật đúng đắn khi các vị thần dang tay cứu giúp.
Filled with such reflections as these, I climbed yet higher towards the top of the sky-piercing peak, near the apex of which I stood, for the dawn was not far distant, and I must be. on the highest stone to greet Incal (the sun) when He conquered Navaz,Mang theo những suy nghĩ đó, tôi tiếp tục trèo lên cao hơn, hướng tới đỉnh núi cao chọc trời, nơi tôi đang đứng gần đỉnh của nó, bởi bình minh đã gần kề, và tôi phải ở trên tảng đá cao nhất để chào đón Incal (mặt trời) khi Ngài chiến thắng Navaz,
else He—chief of all the manifest signs of the great and only true God, whose name He bore, whose shield He was—might not favorably regard my prayer.kẻo Ngài—vị thần tối cao trong muôn vàn biểu hiện của vị Thần vĩ đại và duy nhất, người mà Ngài mang tên, người mà Ngài là lá chắn—sẽ không chấp nhận lời cầu nguyện của tôi.
No, He must see that the supplicating youth spared no pains to do Him honor, because it was for this purpose only that I had climbed alone, amidst these solitudes, up that trackless steep of snow, beneath the starry dome of the skies.Không, Ngài phải thấy rằng, chàng trai trẻ đang cầu xin này đã không quản ngại khó nhọc để tỏ lòng thành kính với Ngài, bởi vì chỉ vì mục đích này mà anh ta mới dám đơn độc leo lên dốc tuyết cheo leo, không dấu chân người, dưới mái vòm đầy sao của bầu trời.
"Is there," I asked myself, "a more glorious belief than this which my country-folk hold? Are not all Poseidi worshipers of the Great God—the one true Deity—who is typified by the blazing sun? There can be nothing more sacred and holy."“Liệu có đức tin nào cao quý hơn đức tin mà người dân của chúng ta đang gìn giữ hay không? Chẳng phải tất cả người Poseidi đều thờ phụng Thượng Đế Vĩ Đại— Đấng thần linh duy nhất—được tượng trưng bởi mặt mặt trời rực rỡ hay sao? Không còn gì thiêng liêng và cao quý hơn thế.”
So spake the boy whose maturing mind had grasped the really inspiring exoteric religion, but who knew of none other, deeper and more sublime, nor was he to learn of it in the days of Atla.Đó là lời của một cậu bé với tâm hồn đang lớn dần đã thấu hiểu một tôn giáo ngoại lý thực sự đầy cảm hứng, nhưng lại chưa biết đến bất kỳ tôn giáo nào khác sâu sắc và cao quý hơn, và cậu cũng sẽ chẳng bao giờ được biết đến nó trong suốt những ngày tháng còn ở Atla.
As the first glance of light from behind His shield stole through the dark abyss of night, I threw myself prone in the summit snows, where I must remain until the God of Light was entirely victorious over Navaz. Triumphant at last!Khi tia sáng đầu tiên từ sau tấm khiên của Thần xuyên qua màn đêm thăm thẳm, tôi ngay lập tức nằm phủ phục trên tuyết trắng đỉnh núi, nơi tôi phải ở yên đó cho đến khi Thần Ánh Sáng hoàn toàn chiến thắng Navaz. Cuối cùng, Ngài đã chiến thắng!
Then I arose, and making a final profound obeisance, retraced my steps down that fearful declivity of ice, and snow, and barren rock, the latter black and cruelly sharp, thrusting its ridges through the icy coat, showing the ribs of the mountain which stood, one of the peerless peaks of the globe, thirteen thousand feet above the level of the sea.Sau đó, tôi đứng dậy, cúi chào một lần nữa thật sâu, rồi men theo con đường mình đã đi xuống dốc núi đầy băng giá, tuyết phủ và đá trơ trọi, những tảng đá đen sì sắc nhọn như muốn cắt da xé thịt, những rặng núi lởm chởm như bộ xương sườn khổng lồ nhô lên trên lớp áo băng giá, của ngọn núi hùng vĩ sừng sững cao hơn 13.000 feet so với mực nước biển, một trong những đỉnh núi cao nhất thế giới.
For two days all my efforts had been to reach that frigid summit and cast myself, a living offering, on its lofty altar, thus to honor my God.Trong hai ngày liền, tôi đã dốc hết sức lực để lên tới đỉnh núi băng giá này và dâng hiến bản thân như một vật phẩm sống, trên bàn thờ cao ngất của ngọn núi, như một cách để tôn vinh Đấng Thượng Đế của mình.
I wondered if He had heard and noted me. If He had, did He care? Did He care enough to direct His vice-regent, God of the mountain, to aid me?Liệu Ngài đã nghe thấy và chú ý đến tôi hay chưa? Nếu Ngài đã nghe thấy, liệu Ngài có quan tâm? Liệu Ngài có đủ quan tâm để sai khiến vị thần cai quản ngọn núi này giúp đỡ tôi?
To the latter, without knowing why, I looked, hoping in what may seem a blind fatuity, for him to reveal a treasure of some sort, or—Dù chẳng hiểu vì sao, tôi vẫn cứ hy vọng, với một niềm tin mù quáng rằng vị thần ấy sẽ ban cho tôi một kho báu nào đó, hoặc...
What is that dull metallic glint in the rock whose heart my iron-shod alpenstock had lain bare to the rays of the morning sun? Gold! O Incal! It is so! Yellow, precious gold!Ánh sáng lấp lánh kim loại phát ra từ tảng đá mà cây gậy chống leo núi bịt sắt của tôi vô tình chạm trúng kia là gì vậy? Vàng! Incal muôn năm! Chính là nó! Vàng, vàng thật đấy!
"O Incal," I cried, repeating His name, "be thou praised for returning answer so quickly to Thy humble petitioner!""Ôi Incal," Tôi hét lên, lặp lại tên Ngài, "con xin dâng lời ngợi ca Ngài vì đã đáp lại lời thỉnh cầu của con, một kẻ phàm tục thấp hèn, nhanh chóng như vậy!
Down in the snow I knelt, uncovering my head out of gratitude to the God of All Being, the Most High, whose shield, the sun poured forth his glorious rays.Tôi quỳ sụp xuống nền tuyết, ngẩng đầu lên trời, lòng đầy biết ơn Đấng Tối Cao, Thượng Đế của Vạn Vật với tấm khiên sáng chói chính là mặt trời đang tỏa muôn vạn ánh hào quang rực rỡ.
Then I looked again on the treasure. Ah, what a store of wealth was there! As the quartz rock splintered beneath my excited strokes, the precious metal held it together, so thickly did it vein its matrix.Sau đó, tôi nhìn kho báu một lần nữa. Ôi chao, cả một gia tài kếch xù nằm ngay trước mắt! Khi tảng đá thạch anh vỡ vụn dưới những cú đập đầy phấn khích của tôi, kim loại quý giá hiện ra, lấp lánh, những đường vân dày đặc như thể chúng chính là mạch máu của tảng đá vậy.
Sharp edges of the flinty stone cut my hands, so that the blood flowed from half a dozen places, and as I grasped the icy quartz which did the deed, my bleeding hands froze fast upon it—a union of blood and treasure! No matter!Những cạnh sắc nhọn của tảng đá cứa vào tay tôi, máu chảy ra từ vài vết cắt, và khi tôi nắm chặt lấy tảng thạch anh lạnh băng, bàn tay bê bết máu của tôi bỗng dính chặt vào đó—một sự kết hợp giữa máu và kho báu! Nhưng không sao!
and I tore them loose, unheeding the pain, so much was I excited.tôi cố gắng gỡ tay ra, bất chấp cơn đau, lòng đang trào dâng một niềm phấn khích tột độ.
"O Incal," I exclaimed, "Thou are good to Thy child in so liberally bestowing the treasure which shall enable a realization of his resolution, ere the heart hath opportunity to grow faint through long-deferred hope."“Ôi Incal,” tôi thốt lên, “Ngài thật tốt với đứa con của Ngài, đã hào phóng ban tặng kho báu giúp con thực hiện được quyết tâm của mình, trước khi trái tim con yếu đuối vì phải chờ đợi quá lâu."
I loaded into my capacious pockets all that I could stagger under, selecting the richest and most valuable pieces of the gold quartz. How should I mark the spot, how find it again?Tôi nhét đầy vào túi áo khoác tất cả số vàng thạch anh mà tôi có thể mang theo, chọn ra những mảnh to nhất và đắt giá nhất. Nhưng làm sao tôi có thể đánh dấu địa điểm này, để tìm lại nó sau này?
To a born mountaineer this was no hard task, and was soon accomplished. Then onward, downward, homeward, joyfully I swung, with light heart, if heavy load. Over these mountains, indeed not two miles from the base of my treasure peak,Đối với một người con sinh ra ở miền núi như tôi thì đây không phải là việc gì khó khăn, và tôi đã sớm hoàn thành. Sau đó, tôi tiếp tục lên đường, men theo triền núi xuống núi, trở về nhà, lòng đầy vui sướng. Tuy vai mang một gánh nặng, nhưng tâm hồn tôi như đang bay bổng. Trên dãy núi này, thực ra chỉ cách chân ngọn núi kho báu của tôi chưa đầy hai dặm,
wound the emperor's highway to the great ocean, hundreds of miles away on the other side of the Caiphalian plains. This causeway once reached, the most fatiguing part of the trip would be over, although but one-fifth of the entire route would yet have been traversed.là con đường cao tốc của Hoàng đế, dẫn ra đại dương bao la, cách đồng bằng Caiphalian hàng trăm dặm ở phía bên kia. Một khi đã đến được con đường này, đoạn đường vất vả nhất của chuyến đi coi như đã kết thúc, mặc dù tôi mới chỉ đi được một phần năm toàn bộ quãng đường.
To give some idea of the difficulties encountered in scaling or descending this giant mountain, I must remark that the final five-thousand feet of the ascent could be made by only one tortuous route.Để cho bạn đọc hiểu rõ những khó khăn khi leo lên hoặc xuống ngọn núi khổng lồ này, tôi xin nói thêm rằng, đoạn đường 5.000 feet cuối cùng của lúc leo lên chỉ có thể thực hiện bằng một con đường ngoằn ngoèo, hiểm trở.
A narrow gorge, a mere volcanic fissure, afforded foothold of the most precarious character, all other parts of the peak being insurmountable cliffs. This meager support existed for the first one thousand feet.Một hẻm núi hẹp, chỉ là một khe nứt núi lửa, tạo ra một chỗ đặt chân cực kỳ chênh vênh, tất cả các phần còn lại của đỉnh núi đều là vách đá thẳng đứng, không thể leo lên được. Con đường chật hẹp này chỉ dài khoảng 1.000 feet.
Above this point the cleft ceased. Near its upper end a small cave existed, rather higher than a man's stature, and capable of holding perhaps twenty people.Qua khỏi điểm này, khe nứt biến mất. Gần phần trên cùng của khe nứt là một hang động nhỏ, cao hơn chiều cao của một người đàn ông một chút, có thể chứa được khoảng hai mươi người.
In the farther end of this rocky room was a hole—a crack wider horizontally than in the perpendicular. Entering this crevice by crawling, serpent-fashion, the venturesome explorer would find that for several hundred paces he must needsỞ cuối căn phòng đá này là một cái lỗ— một khe nứt rộng theo chiều ngang hơn là chiều dọc. Bò chui qua khe nứt này, như một con rắn, nhà thám hiểm liều lĩnh sẽ thấy rằng phải leo xuống một con dốc khá nguy hiểm trong vòng vài trăm bước,
descend a rather sharp incline, albeit the crevice in the first dozen steps so widened, or heightened, that a more or less upright posture could be assumed. From the end of its descending course it twisted and again increased in size so asmặc dù khe nứt ở chục bước đầu tiên đã rộng ra, hoặc cao lên, đến mức có thể đứng thẳng được. Từ cuối con dốc xuống, khe nứt uốn lượn và rộng ra, tạo thành một đường hầm,
to form a tunnel, ascending by tortuous windings, its walls affording sufficient support to make the climbing safe, although pursued upward at an angle of about forty degrees, while in some parts an even greater degree of perpendicularity marked the passage. leo lên theo những vòng xoắn ngoằn ngoèo, các vách đá cung cấp đủ điểm bám để việc leo trèo an toàn, mặc dù phải leo lên với một góc khoảng bốn mươi độ, trong khi ở một số đoạn, góc độ còn dốc hơn thế rất nhiều.
In this way an upward climb of thirty odd hundreds of feet was accomplished, the sinuosities of the route greatly increasing the distance covered in a vertical rise. This, reader, was the sole method of reaching the summit of the highest mountain of Poseid, or Atlantis, as thou callest the island-continent.Theo cách này, bạn sẽ leo lên được khoảng hơn ba nghìn feet, những cung đường uốn lượn làm tăng đáng kể quãng đường di chuyển theo chiều thẳng đứng. Này độc giả, đây chính là cách duy nhất để lên đến đỉnh ngọn núi cao nhất của Poseid, hay Atlantis, như cách mà các người vẫn gọi lục địa này.
Arduous as was its passage, there was more than enough room in this dry old chimney, or water-course, whichever it was, Chimney it certainly had been, originally, though now water-worn to such an extent as to render the idea of its igneous formation, de novo, merely conjectural.Tuy gian nan là thế, nhưng trong lòng “ống khói” khô cằn này, hoặc là dòng nước ngầm, tôi cũng không rõ nữa, chắc chắn ban đầu nó là một “ống khói”, mặc dù giờ đây, nước đã mài mòn nó đến mức gần như không thể nhận ra dạng ban đầu của nó.
At one part of its course this long hole widened into a vast cavern. Ở một đoạn trên “ống khói”, có một lỗ rộng ra, tạo thành một hang động rộng lớn.
This led away at right angles from the chimney, and down, down, until far in the bowels of the mountain—thousands of feet it seemed in the dread darkness—he who ventured so far found himself on the brink of a vast abyss,Từ “ống khói”, hang động này dẫn xuống dưới lòng núi, xa tít tắp— có vẻ như hàng ngàn feet— trong bóng tối đáng sợ— ai dám đi xa đến thế sẽ thấy mình đứng trên bờ vực của một vực thẳm rộng lớn,
which had no visible side except that on which he stood; beyond this, further progress was impossible except for winged things, as bats, and bats were there none in that awful depth.không thấy đáy, ngoại trừ phía bên dưới chỗ đứng; không thể đi xa hơn được nữa, trừ khi bạn có cánh như dơi, nhưng trong vực thẳm kia lại chẳng có con dơi nào sinh sống.
No sound came back from its frightful chasm, no brightness of torches had ever revealed its other shore—nought was there but a sea of eternal inky blackness.Không một âm thanh nào vọng lại từ vực sâu đáng sợ đó, ánh sáng của những ngọn đuốc cũng chưa bao giờ soi tỏ được bờ bên kia—ở đó chỉ có một biển đen thăm thẳm, bất tận.
Yet here were no terrors for me; rather a fascination. While others may have known of the place, I had never found a companion with enough temerity to brave the unknown, and stand by my side on the horrid brink,Nhưng nơi này không hề khiến tôi khiếp sợ, mà trái lại còn có một sức hút kỳ lạ. Mặc dù những người khác có thể biết đến nơi này, nhưng tôi chưa bao giờ tìm được một người bạn đồng hành nào đủ can đảm để cùng tôi đối mặt với điều bí ẩn kia,
where I had stood, not once only but several times in days gone by. Three times I had been there, impelled by curiosity.và đứng bên cạnh tôi trên bờ vực thẳm đó, nơi tôi đã từng đứng, không chỉ một lần mà là rất nhiều lần trước đây. Tôi đã đến đó ba lần, tất cả đều bởi lòng hiếu kỳ.
On the third occasion I had leaned over the edge to seek a possible further descent, when the stone upon which I was—a huge basaltic block—loosened from its place, fell, and I barely escaped with my life.Vào lần thứ ba, khi tôi đang vươn người ra mép vực, cố gắng tìm kiếm một lối đi xuống sâu hơn thì tảng đá bazan khổng lồ nơi tôi đang đứng bất ngờ nứt vỡ, rơi xuống, và tôi thoát chết trong gang tấc.
I fell, and for several minutes sounds of its descent came echoing back to where I stood; my torch went with it, and far adown the depths its sparks gleamed like fire-flies as it struck projecting points of the rock, ere it finally disappeared.Tôi ngã xuống, trong vài phút sau đó, âm thanh từ tảng đá rơi xuống vẫn vọng lại đến chỗ tôi đứng; ngọn đuốc của tôi rơi theo, những tia lửa như những con đom đóm le lói dưới vực thẳm, bập bùng mỗi khi va phải những mỏm đá nhô ra, trước khi biến mất hoàn toàn.
I was left in that deep darkness, weak from my great peril, to make my way up and out—if I could. If not, then to fail and die. But I succeeded.Tôi bị bỏ lại trong bóng tối dày đặc, kiệt sức vì vừa trải qua màn thập tử nhất sinh, tôi phải tự mình tìm đường thoát ra— nếu tôi có thể. Nếu không, tôi sẽ chết ở đây. Nhưng rồi tôi đã thành công.
Thenceforth I had no curiosity to explore that unknown gulf. Through the chimney which led past the upper end of this abyssmal cavern—between the upper end of the outer fissure in the cliff and the summit's side, five or six hundred feet below the apex of the mountain—I had been many times;Kể từ đó, tôi không còn tò mò muốn khám phá vực thẳm đó nữa. Theo đường ống khói dẫn lên phía trên của hang động kia — giữa đầu khe nứt bên ngoài vách đá và sườn núi, cách đỉnh núi khoảng năm, sáu trăm feet—tôi đã đến đó rất nhiều lần;
often had I been over the spot where a chance blow of my staff revealed the golden treasure, yet never found the precious store until I had asked Incal for it, urged by the pressing burden of my necessities.đã rất nhiều lần tôi đi qua vị trí mà cú đập vô tình của cây gậy đã khiến kho báu lộ diện, nhưng chưa bao giờ tôi tìm thấy kho báu cho đến khi tôi cầu xin Incal, bởi gánh nặng của cuộc sống đang đè nặng lên vai.
Is it strange that I felt absolute faith in the religious belief of my people?Có gì lạ lùng khi tôi hoàn toàn tin tưởng vào đức tin của người dân tôi?
It was into the dark chimney that I had to go when I left the snowy summit—out of the sunlight and fresh air, into dense blackness, and a slightly sulphurous atmosphere, but if I left the morning brightness, I also left the fearful cold of the external air, for inside the tunnel, if dark, it was warm.Khi tôi rời khỏi đỉnh núi tuyết phủ, tôi phải chui vào đường ống khói tối tăm đó— rời khỏi ánh sáng mặt trời và không khí trong lành, bước vào bóng tối đen đặc, không khí hơi nồng nặc lưu huỳnh, nhưng nếu tôi rời bỏ ánh sáng ban mai, tôi cũng rời bỏ cái lạnh cắt da cắt thịt của không khí bên ngoài, bởi vì bên trong đường hầm, dù tối tăm nhưng ấm áp.
At last, I came into the small room at the head of the thousand-foot crevice which would take me to the easier slopes of the lower and middle third of the mountain. In that room I paused.Cuối cùng, tôi đến được căn phòng nhỏ ở đầu khe nứt dài nghìn feet— nơi dẫn tôi đến sườn dốc thoải hơn ở phần thấp hơn và phần giữa của ngọn núi. Tôi dừng lại ở đó.
Should I return for another load of auriferous rock? Or should I go directly on my homeward way? At length I turned and retraced my steps. With the noon hour I stood once more beside my treasure spot.Có nên quay trại lấy thêm vàng thạch anh không? Hay tôi nên trực tiếp trở về nhà? Cuối cùng, tôi quay lại và men theo con đường cũ. Khi mặt trời lên đến đỉnh, tôi đứng trên mỏ vàng của mình.
Then down again with my second load, till the weary toil ceased almost—for I was standing then at the entrance to the great cavern, four hundred feet from the little room at the head of the outer crevice—four hundred feet of pretty steep climbing.Sau đó lại xuống núi với gánh nặng trên vai, cho đến khi mọi mệt nhọc tan biến— tôi đang đứng ở lối vào hang động rộng lớn, cách căn phòng nhỏ ở đầu khe nứt bên ngoài bốn trăm feet— bốn trăm feet dốc khá cheo leo.
After a moment's pause I resumed the short but sharp ascent, and was soon in the little room, with only a dozen feet at most between myself and the free air.Nghỉ ngơi một lát, tôi tiếp tục leo lên con dốc ngắn nhưng nguy hiểm, và chẳng bao lâu sau tôi đã đến căn phòng nhỏ, giữa tôi và không khí trong lành chỉ còn chừng một chục feet.
Sinuous, the long tunnel was, considered as a whole, yet it had some passages as straight as if cut by tools along a line. The four hundred feet, more or less, which separated the room where I stayed my steps, from the entrance proper of the cavern, was such a straight stretch, and perhaps on that account as difficult to traverse as any part of the whole tunnel.Xét về tổng thể thì đường hầm này khá ngoằn ngoèo, nhưng vẫn có một số đoạn thẳng tắp như thể được cắt bằng dụng cụ. Khoảng bốn trăm feet phân cách căn phòng, nơi tôi đang đứng, và lối vào hang động chính là một đoạn đường thẳng như vậy, và có lẽ chính vì lý do đó mà nó cũng khó di chuyển như bất kỳ đoạn nào khác trên toàn bộ đường hầm.
Indeed it would have been impossible, except for its rough sides affording some slight foothold. Had the place been light, instead of filled with the blackness of darkness, I could have seen directly into the cavern from the apartment in which I was resting.Thật vậy, nếu không phải vì vách đá gồ ghề tạo điểm bám, tôi đã không thể nào leo lên được. Giá như nơi đây có ánh sáng, thay vì bóng tối đen kịt như thế này, tôi đã có thể nhìn thẳng vào bên trong hang động từ căn phòng này.
The warm air induced me to sit, or rather lie, down at this point, even though I could not see, and so, as I rested there, I ate a handful of dates and sipped a little of the melted snow-water which my water-skin contained.Không khí ấm áp khiến tôi muốn ngồi xuống, hay đúng hơn là nằm xuống, mặc dù tôi không thể nhìn thấy gì cả. Và tôi đã nghỉ ngơi ở đó, ăn một nắm chà là và nhấp một ít nước tuyết tan trong bình da của tôi.
Then I stretched myself out to sleep in the warm air.Rồi tôi duỗi người ra ngủ trong bầu không khí ấm áp.
How long I slept I did not know, but the awakening—ah! the terror of it!Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng lúc tôi tỉnh dậy—ôi! thật kinh hoàng!
Blasts of air so hot as to almost scorch swept over and past me, laden with stifling fumes, and sending back a hoarse murmur as they rushed up the passage to the summit.Những luồng khí nóng bỏng như muốn thiêu cháy tất cả quét qua người tôi, mang theo mùi hôi khó thở, phát ra tiếng rì rào khàn đặc khi chúng lao lên lối đi dẫn lên đỉnh núi.
Howling, groaning noises came up on the fervid breath from the abyss, mingled with the sound of tremendous explosions and deafening reports.Từ vực thẳm phát ra những âm thanh gầm rú, rên rỉ dữ dội, xen lẫn tiếng nổ long trời lở đất và những âm thanh chói tai nhức óc.
Above all other causes for terror was a glow of red light reflected from the wall of the cavern, into which I found I could look with unobstructed freedom, and through whose depths shone flashes of red and green and blue, and every other color and tint, gases on fire.Điều khủng khiếp nhất là ánh sáng đỏ rực phản chiếu từ vách đá của hang động, nơi tôi nhận ra mình có thể nhìn thấy rõ màng mọi thứ bên trong, và xa xa trong lòng hang là những tia chớp đỏ, lục, lam và đủ mọi màu sắc khác, khí gas bốc cháy.
For a time, fright held me fast, so that without power to move I remained gazing into the awful hell of the blazing elements.Trong chốc lát, nỗi kinh hoàng khiến tôi đứng trơ ra đó, chẳng thể cử động, tôi chỉ biết nhìn chằm chằm vào địa ngục rực lửa ngay trước mặt.
I knew that the light and heat, both momentarily increasing, and the stifling vapors, the noise and the quivering of the mountain, all pointed to but one and the same meaning—active volcanic eruption.Tôi biết rằng ánh sáng và nhiệt độ, cả hai đều đang gia tăng nhanh chóng, kèm theo đó là hơi ngạt, tiếng ồn và sự rung chuyển của ngọn núi, tất cả đều chỉ hướng đến một điều—núi lửa đang phun trào.
At last, the spell which numbed my senses was broken by my catching sight of a spurt of molten lava which dashed up the intervening passage, projected a number of feet therein by an explosion within the cavern behind.Cuối cùng, ma thuật cũng được phá bỏ khi tôi bắt gặp tia dung nham nóng chảy phun trào từ lối đi bên trong, bị đẩy lên cao hàng chục feet bởi một vụ nổ bên trong hang động.
Then I rose up and fled—fled across the floor of the little room and crawled with insane energy of haste through the horizontal entrance, which seemed never so low as that moment!Tôi vội vàng đứng dậy và bỏ chạy—chạy thoáng qua căn phòng nhỏ và bò chui với tốc độ nhanh nhất có thể qua lối vào nằm ngang, lúc này trông thật thấp bé làm sao!
I had forgotten that I carried gold in my pockets, and the fact only came back when I felt the retarding weight of the precious rock.Tôi quên mất mình đang mang theo vàng, chỉ đến khi cảm thấy sức nặng của thứ kim loại quý hiếm này, tôi mới sực nhớ ra.
But with the exertion to escape came a certain degree of calmness, and the restored presence of mind bade me not throw away the treasure.Nhưng cùng với nỗ lực chạy thoát thân là sự bình tĩnh đã quay trở lại, và tôi tự nhủ mình không được bỏ lại kho báu này.
Reflection convinced me that the danger, although impending, was probably not immediate.Suy nghĩ một lúc, tôi tin rằng mặc dù nguy hiểm là có thật, nhưng có lẽ sẽ không xảy ra ngay lập tức.
So that I again crawled back into the little room and, taking a sack which I had left there, filled it with all the ore I could carry.Vì vậy, tôi lại bò trở lại căn phòng nhỏ, lấy chiếc túi để lại ở đó, nhét đầy quặng vào trong, càng nhiều càng tốt.
I undid a leather thong from my waist—a cord forty feet long—and looping one end to a point of rock, at the upper end of the crevice, I lowered the sack to the other extremity of the small cord, and then climbed down after it.Tôi tháo sợi dây da dài bốn mươi feet ở thắt lưng, buộc một đầu vào mỏm đá ở phần trên cùng của khe nứt, thả chiếc túi xuống phần bên kia của sợi dây và sau đó leo xuống theo.
Shaking the loop from the rock above, I repeated the performance again and again as I descended. In this way I reached the bottom of the crevice with the larger portion of my two loads of ore.Tháo chiếc túi ra, tôi tiếp tục làm như vậy cho đến khi xuống được dưới chân núi. Bằng cách đó, tôi đã xuống được dưới chân núi cùng với hai phần quặng lớn.
From this point onwards my route lay along the crest of a rocky ridge, not very wide, but sufficiently so to form an easy path.Từ đây trở đi, con đường của tôi nằm dọc theo đỉnh của một dãy núi đá, không quá rộng, nhưng cũng đủ rộng để tạo thành một con đường mòn dễ đi.
I had just started along this ridge when I looked back over the way I had come.Tôi vừa mới bắt đầu đi trên con đường mòn này thì bỗng quay lại nhìn con đường mình đã đi qua.
At that instant, a shock of earthquake occurred that almost sufficed to throw me to the ground, and out of the little cave, where I had slept, shot a puff of smoke, followed by a red gleam—lava.Ngay lúc đó, một trận động đất xảy ra khiến tôi suýt chút nữa thì ngã quỵ, và từ căn hang nhỏ nơi tôi đã ngủ, một làn khói đen bốc lên, theo sau đó là một tia sáng đỏ rực— dung nham.
Downwards it splashed, a fiery cascade, and a most glorious sight in the gathering darkness, for the sun was not yet set. The entire mountain was west of the ridge on which I stood, and it being near night, my position was in deep shadow.Dung nham trào xuống, như một thác nước rực lửa, tạo nên một cảnh tượng hùng vĩ giữa bóng tối đang bao trùm, bởi mặt trời vẫn chưa lặn. Toàn bộ ngọn núi ở phía tây so với dãy núi mà tôi đang đứng, và vì trời đã gần tối nên vị trí của tôi chìm trong bóng tối.
Out along the ridge I fled, leaving my sack of gold and much that was in my pockets in the safest place that I could choose, high above the bottom of the gorge, along which the lava must flow. At a safe distance I paused for rest and scanned the fiery torrent leaping down the gorge, now some distance away, on my right, but in plain sight.Tôi lao đi dọc theo sườn núi, để lại chiếc túi chứa đầy vàng và rất nhiều thứ khác trong túi quần áo ở nơi an toàn nhất, cao hơn dòng dung nham đang cuồn cuộn chảy xuống vực sâu. Khi đã an toàn, tôi dừng lại nghỉ ngơi và quan sát dòng dung nham rực lửa bên dưới vực sâu, bây giờ đã ở khá xa về phía bên phải tôi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ.
"At least," thought I, "I have as much gold-rock—more metal than rock, it appears—left in my pockets yet, as I shall find myself well able to carry, now that the strength, born of excitement, is fled. "Ít nhất", tôi tự nhủ, "Tôi vẫn còn khá nhiều vàng— có vẻ như nó nhiều hơn đá— trong túi, tôi vẫn có thể mang theo được, dù bây giờ nỗi sợ hãi cũng đã tan biến, tôi không còn mạnh mẽ như lúc nãy nữa.
So that even if I get not that I left behind, I have a great store of wealth. Therefore, Incal be praised!"Vì vậy, ngay cả khi bỏ lại nó ở đó, tôi vẫn sở hữu một kho báu kếch xù. Incal muôn năm!".
How entirely inadequate to meet the expenses of seven years at college — and that college at the capital of the nation, where expenses were higher than elsewhere — were the twenty pounds, approximately, of gold-quartz, my inexperience could not tell me. Sự thiếu trải nghiệm khiến tôi không thể biết được rằng khoảng hai mươi pao vàng thạch anh là hoàn toàn không đủ để trang trải chi phí cho bảy năm học đại học— mà còn là trường đại học ở thủ đô, nơi mà mọi chi phí đều đắt đỏ hơn những nơi khác.
That it was a greater treasure than I had ever possessed in my life, or even seen at one time, was an undeniable fact; therefore I was content.Một điều không thể chối cãi là, đó là kho báu lớn nhất mà tôi từng có được trong đời, hoặc thậm chí là từng nhìn thấy, vì vậy tôi cảm thấy hài lòng.
A belief in an overruling Providence is necessary to most, indeed to all men; the sole difference being that men of widest knowledge require a Deity of power more nearly approaching infinity than do those of lesser experience; so those who realize the boundlessness of life, recognize a God of whom their conceptions are projected almost to omnipotence, compared to the conceptions which satisfy the ordinary human mind.Hầu hết, thậm chí là tất cả mọi người đều cần có niềm tin vào Thiên Ý; sự khác biệt duy nhất là ở chỗ, những người am hiểu rộng lại cần có một vị Thần với quyền năng vô biên hơn là những người kém hiểu biết; và những người nhận thức được sự bất tận của cuộc sống sẽ nhận ra một vị Thần mà trong tâm trí họ, Ngài gần như là toàn năng, so với hình tượng Thần Linh trong tâm trí của những người bình thường.
Whether, then, the deity worshipped be a stone or a wooden idol, some inanimate form, or a Supreme Spirit of androgynous nature, it matters little.Vì vậy, cho dù thần linh được thờ phụng là một hòn đá hay một bức tượng gỗ, một hình thái vô tri vô giác, hay một Đấng Chí Linh toàn năng, điều đó không quan trọng.
Those Beings—who order the course of events, executing the karmic law of the Eternal God, see the faith in mortal hearts, and suffer not that that law shall ever take its course in sternness, untempered by mercy. Những vị Thần — những người quyết định vận mệnh của vạn vật, thi hành luật nhân quả của Đấng Thượng Đế Vĩnh Hằng, họ nhìn thấy đức tin trong trái tim của con người, và không để cho luật lệ ấy diễn ra một cách khắc nghiệt, không có lòng khoan dung.
If trust in the idol, or the animate "god," or in the Supreme Spirit of God, should be allowed to perish because of the withering forces of sorrow and despair, then would human goodness tremble for safety and for continuation of its being. Such a catastrophe could not harmonize with God, hence, under the law, can never be allowed.Nếu như niềm tin vào thần tượng, hoặc vị thần hữu hình, hoặc vào Đấng Thượng Đế Chí Linh bị tàn phai bởi những lực lượng héo mòn của đau khổ và tuyệt vọng, thì lòng thiện lành của con người sẽ bị lung lay vì sự an toàn và sự tồn vong của nó. Một thảm họa như vậy là điều mà Thượng Đế không mong muốn, do đó, nó sẽ không bao giờ xảy ra.
So with my belief in Incal, a belief shared by my country-people.Niềm tin của tôi vào Incal cũng giống như niềm tin của người dân Poseid chúng tôi.
Incal was a purely spiritual conception, and aside from the Eternal Cause, which no mind of any age of the world can sanely doubt, was existent only in the minds of his worshippers.Incal là một thực thể tinh thần thuần khiết, và ngoài Cội Nguồn Vĩnh Hằng, điều mà không một ai có thể nghi ngờ qua các thời đại, Incal chỉ tồn tại trong tâm trí của những người thờ phụng Ngài.
And the faith was a noble one, one that tended to high morality, nourishing faith, hope and charity. What then though the personal Incal, symbolized by the shield of the blazing sun, was inexistent except in the brains of men?Và đó là một đức tin cao quý, nó hướng con người đến đạo đức cao thượng, nuôi dưỡng niềm tin, hy vọng và lòng nhân ái. Dù cho Incal, với biểu tượng là mặt trời rực rỡ, chỉ tồn tại trong tâm trí của con người, thì sao?
Our Poseid concept stood for us in the place of the Spirit of Life, Parent of all. That was enough to insure observance of the principles which it was supposed pleased Him best.Trong tâm trí của người Poseid, đó là Linh Hồn của Sự Sống, Cha của muôn loài. Điều đó đủ để đảm bảo việc tuân thủ những nguyên tắc khiến Ngài hài lòng nhất.
Surely the angels of the Most High Uncreated God, ministering then, as now, to the children of the Father, looked on the belief as it lay enshrined in my heart, and in the hearts of my fellowmen and women, and said, as they ministered: "Be it unto thee according to thy faith."Chắc chắn rằng các thiên thần của Đấng Tối Cao, những người luôn theo sát và giúp đỡ con cháu của Ngài, họ nhìn thấy đức tin trong trái tim tôi, trong trái tim của những người xung quanh, và nói rằng: "Hãy để con được như lòng con mong muốn".
The angels, beholding the hope that was in me to excel among men, had chastened me with fear as I fled from the burning mountain, but there came no disaster.Các thiên thần, những người thấy được khát vọng vươn lên trong tôi, họ đã thử thách tôi bằng nỗi sợ hãi khi tôi chạy trốn khỏi ngọn núi lửa đang phun trào, nhưng rồi cũng chẳng có tai họa nào ập đến cả.
Onward I ran, as speedily as the nature of the path would permit. I had life and gold; wherefore I praised Incal as I went.Tôi chạy thục mạng về phía trước, nhanh nhất có thể. Tôi vẫn còn sống và vẫn còn vàng; tôi thầm cảm tạ Incal.
And the Spirit of Life was merciful, for I was not to know how insufficient for my needs was my treasure until the sting of disappointment was removed because of having found a more abundant provision.Linh Hồn của Sự Sống thật nhân từ, Ngài không muốn tôi phải biết rằng kho báu ấy thật rách nát, khiến nỗi thất vọng của tôi vơi đi phần nào, ít nhất tôi cũng còn một chút gì đó làm vốn liếng.
For several miles my course lay along the knife-edged back of the ridge. In many places awful gulfs yawned beside the path, so near that I had need of my hands to aid my feet.Trong vòng vài dặm, tôi phải đi dọc theo con đường mòn chật hẹp, nguy hiểm trên sườn núi. Có những nơi vực sâu thăm thẳm nằm ngay bên cạnh con đường, gần đến nỗi tôi phải dùng cả tay để giữ thăng bằng cho đôi chân mình.
Sometimes these cliffs extended along both sides of the trail, forming it into a narrow parapet. I was grateful for small mercies and thanked Incal that the god of the mountain bestirred himself not in the form of earth-throes while I was in those perilous situations.Đôi khi những vách đá cao chót vót này nằm ở cả hai bên con đường mòn, nhìn như một lòng phố hẹp bất tận. May mắn thay, tôi vẫn an toàn, tôi thầm cảm ơn Incal, vị thần cai quản ngọn núi đã không quấy rầy tôi khi tôi đang ở trong tình cảnh nguy hiểm như vậy.
At a distance of three miles from the starting place my path led me along the brink of a frightful precipice, while above reared the wall of a second cliff. Only the light of the burning mountain now illumined my steps.Đi được khoảng ba dặm từ điểm xuất phát, tôi tiếp tục men theo bờ vực thẳm kinh hoàng, phía trên là vách đá thứ hai cao chót vót. Ánh sáng duy nhất soi đường cho tôi lúc này là từ ngọn núi lửa đang phun trào kia.
Here it was that, as I climbed cautiously downward towards the basaltic brink, a heavy shock threw me upon my knees and almost sent me over the edge. An instant later a dull boom filled the air with an insistent intensity of sound, and I looked back in affright.Khi tôi đang cẩn thận leo xuống bờ vực, một cơn địa chấn khiến tôi ngã quỵ xuống và suýt chút nữa thì rơi xuống vực. Ngay lập tức, một tiếng nổ ầm vang trên bầu trời, tiếng nổ càng lúc càng lớn khiến tai tôi như muốn điếc đặc. Quá hoảng sợ, tôi vội vàng quay lại nhìn.
A huge spout of fiery smoke was rushing skyward, mingled with stones large enough to be seen at the distance I was from the spot. Below the brink where I clung, an awful grinding and crashing was going on; the earth trembled fearfully, and repeated shocks caused me to grasp the rock in desperate fear of being thrown over the edge. Off there in front, the gorge which lay at my feet once skirted other ridges and spurs of the peak. Once, for a while, these ridges and spurs had been; now they were not!Một cột khói lửa khổng lồ bốc lên cao tít trên bầu trời, xen lẫn với những hòn đá lớn đến nỗi tôi có thể nhìn thấy từ khoảng cách này. Dưới bờ vực, nơi mà tôi đang bám vào, một âm thanh nhoài đi, va đập dữ dội vọng lên; mặt đất rung chuyển dữ dội khiến tôi bám chặt hơn vào vách núi, lòng thầm sợ hãi sẽ bị hất văng xuống vực. Xa xa phía trước, vực thẳm ngay dưới chân tôi từng là nơi những dãy núi và những mỏm núi khác giao nhau. Từng có một thời, nhưng giờ chúng đã biến mất!
I gazed upon a scene of awful and confusing turmoil, lit by the volcanic glare just sufficiently to be perceptible. The solid hills and rocks seemed tossing and unstable as the waters of the ocean, and they rose and fell in a horrid swell, grinding and crashing in genuine pandemonium.Tôi chứng kiến một cảnh tượng hỗn loạn và đáng sợ, ánh sáng lờ mờ từ núi lửa phun trào phản chiếu khiến mọi vật trở nên lờ nhạt, khó phân biệt. Những ngọn núi và tảng đá vững chắc bỗng trở nên lung lay như nước biển, chúng nâng lên, hạ xuống dữ dội, nghiến nát và va đập nhau trong cảnh hỗn mang thực sự.
Over all, volcanic ashes sifted in a thick, ceaseless shower, while dust and volcanic vapors filled the air and hung like a funeral pall over a seemingly perishing world.Tro bụi núi lửa bay mịt mù trên không trung, bụi bặm và hơi nước bốc lên từ miệng núi lửa, bao trùm lấy cả không gian rộng lớn, như một tấm màn đen kịt phủ lên một thế giới đang hấp hối.
Finally the mad uproar and sickening motion ceased; only the steady glow from the still-flowing lava and an occasional throe of earthquake telling the Plutonic tale.Cuối cùng, sự hỗn loạn và rung chuyển cũng dừng lại; chỉ còn lại dòng dung nham nóng chảy và những cơn địa chấn thỉnh thoảng lại xảy ra, tựa như một lời nhắc nhở về sự thịnh nộ của tự nhiên.
But I remained lying on the ledge, faint and ill. Gradually the lava stopped running, and the light went out; the shocks came only at long intervals, and a peace as of death filled all the region, while the silent gray ashes sifted down, covering the stricken land. Darkness reigned.Tôi nằm bẹp xuống vách đá, mệt mỏi và ốm yếu. Dần dần, dung nham ngừng chảy, ánh sáng biến mất; địa chấn cũng ít dần đi, một không gian im lặng chết chóc bao trùm lấy mọi vật, tro bụi rơi xuống nhẹ nhàng, phủ lên mảnh đất bị tàn phá một lớp tro bụi màu xám. Bóng tối bao trùm.
I think I must, for a time, have been unconscious, for when I stirred I was aware of a sharp pain in my head; putting up my hand I felt a warm, wet oozing from a place which smarted at the touch. Có lẽ tôi đã bất tỉnh trong một khoảng thời gian, và khi tôi tỉnh lại, tôi cảm thấy đầu mình đau nhức khủng khiếp; đưa tay lên, tôi cảm thấy có một vật gì đó ẩm ướt, nóng hổi ở vết thương mà chỉ cần chạm nhẹ cũng đủ khiến tôi đau điếng.
I felt about and found a jagged stone which had fallen from the cliff above and struck me.Tôi sờ soạng xung quanh và nhặt được một hòn đá lởm chởm, hẳn là nó đã rơi từ vách núi xuống và rơi trúng đầu tôi.
Further motion proved the wound was not serious, and I sat up. Already the dawn was coming and, faint with pain, hunger and cold, I again lay down to await broad day. Sau khi khám xét, tôi nhận ra vết thương không nghiêm trọng lắm, tôi cố gắng ngồi dậy. Bình minh đã gần kề, cơn đau, cơn đói và cả cái lạnh khiến tôi kiệt sức, tôi lại nằm xuống và chờ đợi bình minh.
What a different scene rising Incal shone upon, in place of that of the previous morn!Mặt trời lên cao, soi rọi lên một khung cảnh hoàn toàn khác so với ngày hôm qua!
When I looked at the proud peak, the red light of the sun showed that one full half of it had been riven away and swallowed up in "some mysterious cavern." Aye, truly,Nhìn lên đỉnh núi hùng vĩ, ánh nắng đỏ rực cho thấy rằng một nửa ngọn núi đã bị xé toạc và nuốt chửng vào "một hang động bí ẩn" nào đó. Đúng vậy:
"Mountains rear to heaven their head in their bald and blackened cliffs, And bow their tall heads to the plain.""Những ngọn núi cao chót vót với những vách đá trọc lóc, đen nhẻm, Giờ đây cũng phải cúi đầu trước đồng bằng".
Nearer by, where other ridges had been, and where the awful reeling of the cliffs had occurred, right at my feet, indeed, no more was any rocky spire, nor peak, nor cliff there forever!Gần hơn một chút, nơi từng có những dãy núi khác, nơi đã xảy ra cảnh tượng động đất kinh hoàng ngay dưới chân tôi, giờ đây chỉ còn là một vùng đất trũng hoang tàn!
Instead was a great lake of steaming water, whose thither shores were veiled by the softly settling ashes and clouds of steam condensed by the cold air and a fine misty rain, the weeping of the stricken globe over its recent agony!Thay vào đó là một hồ nước nóng bốc hơi nghìn nghịt, bờ bên kia bị che phủ bởi lớp tro bụi và những đám mây ngưng tụ trong không khí lạnh lẽo, trên cao, mưa phun rơi lất phất, như nỗi đau khổ của một hành tinh bị tàn phá sau trận đại hồng thủy!
Hushed, was all the noise; quieted, the trembling; ceased, the fervid streaming of the lava.Mọi âm thanh đều im bặt; sự rung chuyển cũng dừng lại; dòng dung nham cũng không còn tuôn chảy dữ dội nữa.
That part of the ridge where I had lain had escaped, for the most part, the general rending.Phần lớn khu vực sườn núi, nơi tôi đã nằm, không bị ảnh hưởng bởi trận động đất vừa rồi.
But even it had suffered, so that the path ahead of me, which I had been accustomed to travel in my trips to the peak, was gone, a huge block of probably thousands of tons weight having slidden into the pit below, making absolute erasure of the path, which had crossed that very place.Tuy nhiên, nó vẫn bị ảnh hưởng phần nào, con đường mòn phía trước mà tôi thường đi qua trong những lần leo núi đã biến mất, một tảng đá khổng lồ nặng hàng nghìn tấn đã rơi xuống vực sâu phía dưới, khiến cho con đường mòn biến mất hoàn toàn ở vị trí đó.
I sought another and, in climbing about in the dull light, came to a part of the ridge which lay on the far side from the sun, which as yet was not more than two hours high. Here and there I encountered places difficult to pass — perilously narrow ledges, lakes of hot water below, impassable steeps overhead, suddenly a dull red bar of light shone athwart my course! Tôi tìm kiếm một con đường khác, và khi đang leo trèo trong bóng tối lờ mờ, tôi đến một vị trí bên kia sườn núi đối diện với mặt trời, nơi chỉ có hai mỏm đá nhỏ hẹp và nguy hiểm, bên dưới là những hồ nước nóng, phía trên là những vách đá cheo leo, bất thình lình, một tia sáng đỏ rực chiếu rọi lên con đường tôi đang đi!
Looking for its source, I saw that the light streamed through a wide crack in the beetling cliff above.Nhìn lên trên để tìm nguồn gốc, tôi thấy rằng ánh sáng phát ra từ một khe nứt lớn trên vách đá cao chót vót.
The bottom of this crack was not far below me, and, instead of becoming narrowed out, had a floor as wide as any part of the fissure, as if all above that point had been forcibly slidden, or "faulted," to one side undoubtedly the real explanation.Phần dưới của khe nứt này nằm không xa tôi lắm, và nó không hề hẹp lại mà trái lại nó lại rất rộng, như thể tất cả phần phía trên đó đã bị lún xuống hoặc bị "đứt gãy", chắc chắn đây mới chính là lời giải thích hợp lý nhất.
I lowered myself to the level of this floor and, finding the crevice sufficiently wide, stepped into it, heedless of the fact that at any moment fresh convulsions of the volcano might close the cleft and crush me as between the faces of a vise.Tôi trèo xuống và nhận thấy khe nứt này rất rộng, tôi bước vào trong, mặc kể sự thực rằng núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào và kẹp chặt lấy tôi.
I did think of this possibility, but, Poseid-like, put aside fear by reflecting that I was trusting in Incal, who would do whatever was good for me.Tôi cũng đã nghĩ đến khả năng đó, nhưng giống như tất cả người Poseid chúng tôi, tôi gạt bỏ nỗi sợ hãi, tin tưởng vào Incal, Người sẽ luôn bảo vệ cho tôi.
The stricken cliff showed, here and there, veins of quartz with porphyritic sheaves, forming ledges running through the granite masses. Clear to the top, this narrow cleft extended, and though really some two or three feet wide, its height made it appear very narrow.Vách đá dựng đứng hiện ra trước mặt tôi với những đường gân thạch anh lấp lánh xen lẫn với đá porphyr, tạo nên những gờ đá chạy dọc theo khối đá granit khổng lồ. Khe nứt này cao vút lên tận trời, rộng khoảng hai đến ba feet, nhưng vì nó quá cao nên trông nó có vẻ hẹp hơn.
As I paused, filled with delight at the idea that on both sides of me my eyes rested on virgin rock never exposed to the gaze of any man since earth began, I noticed that which set my pulses bounding with wild joy—right by my side,Tôi dừng lại, lòng ngập tràn niềm vui khi nghĩ đến việc mắt mình đang được chiêm ngưỡng những tảng đá nguyên sơ chưa một ai từng biết đến, tôi bỗng nhận thấy một điều khiến trái tim tôi như muốn vỡ tung vì vui sướng— ngay bên cạnh tôi,
but a little in front, was a vein of yellow, ocherous-looking rock in which I saw many maculations of whitish, harder rock, which appearance was due to quartz bodies torn apart by the same shock which formed the cleft.chỉ cách tôi một đoạn ngắn, là một mạch đá màu vàng đất xen lẫn với đá màu trắng cứng hơn, có vẻ như chúng bị xé toạc ra bởi vụ nổ khiến khe nứt hình thành.
These maculae were thickly dotted with nuggets of native gold and with argent mineral. The ductility of the precious metals was exhibited in curious effects, the gold and silver being drawn out from the smoothly fractured surface into wires, which in some cases were a number of inches long.Những mạch đá này chứa đầy những hạt vàng tinh khiết và khoáng chất bạc. Tính dẻo của kim loại quý hiếm thể hiện rõ nét nhất ở đây, vàng và bạc bị kéo ra từ bề mặt nứt gãy tạo thành những sợi dây kim loại, một số sợi dài đến hàng inch.
Again the faintness of hunger left me, and the pain of my aching head-wound was temporarily forgotten, as I chanted a hymn of gratitude to my God.Cảm giác đói mệt biến mất, cơn đau từ vết thương trên đầu cũng tạm thời bị lãng quên, tôi lẩm nhẩm cất lời cầu nguyện tạ ơn Thượng Đế của mình.
Gone was the towering peak; destroyed was the sole route of access to the lofty summit which man's foot might traverse; but here, after the war of the subterranean fires was over, here was a greater treasure, nearer home, easier to reach—Đỉnh núi cao vút đã không còn tồn tại; con đường duy nhất dẫn lên đỉnh núi cũng đã bị phá hủy hoàn toàn; nhưng giờ đây, sau cuộc chiến của những ngọn lửa ngầm dưới lòng đất, nơi đây, một kho báu lớn hơn, gần nhà hơn, dễ tiếp cận hơn —
the excitement of joy was too great a strain on my nerves, already so weak, and I fainted!niềm vui quá đỗi khiến tôi choáng ngợp, thần kinh tôi căng thẳng tột độ và tôi đã ngất xỉu!
But youth is elastic and the health of those who are without vices wonderfully buoyant. I soon recovered consciousness and was wise enough to make my way home without stopping to waste further strength, knowing that my mountaineering instinct would be an infallible guide to my subsequent return.Nhưng tuổi trẻ có sức sống mãnh liệt, và sức khỏe của những người không vướng bận thói xấu luôn dồi dào. Chẳng bao lâu sau tôi đã tỉnh lại và khôn ngoan quyết định trở về nhà ngay lập tức mà không nghỉ ngơi, tin tưởng rằng bản năng leo núi sẽ dẫn đường cho tôi quay trở lại nơi đây một lần nữa.
I felt, in taking counsel of my mother, that her belief that I could not work the mine alone was based on actuality.Sau khi bàn bạc với mẹ, tôi nhận ra rằng, ý kiến của bà, cho rằng tôi không thể tự mình khai thác mỏ, là hoàn toàn chính xác.
But whom should I trust to aid me and take an honest share of the wealth so obtained as recompense?Nhưng tôi nên tin tưởng ai, để người đó có thể giúp đỡ tôi và chia sẻ một cách trung thực kho báu này như một phần thưởng xứng đáng?
Enough, is it not, that I found the necessary help?Chẳng phải tôi đã tìm thấy sự giúp đỡ cần thiết rồi sao?
Certain professed friends entered into a co-partnership with me and, for the privilege of retaining the remainder of the proceeds, allowed me one-third of the profits.Một vài người bạn đã hợp tác với tôi, họ đồng ý trả cho tôi một phần ba lợi nhuận và sẽ tự mình làm tất cả mọi việc.
Agreeing to do this without requiring any labor from me.Họ cũng đồng ý sẽ không yêu cầu tôi phải làm bất cứ việc gì.
And, with some demur, also agreeing to my demand that no part of the ownership should be vested in anybody but myself.Và, họ còn miễn cưỡng đồng ý với yêu cầu của tôi rằng quyền sở hữu mỏ vàng sẽ thuộc về tôi.
I caused them to sign a paper to that effect and to seal it with the most inviolable sign possible in Poseid, namely, to make their signatures with their own blood.Tôi yêu cầu họ ký vào một bản hợp đồng và niêm phong nó bằng dấu hiệu bất khả xâm phạm nhất ở Poseid, đó là ký tên bằng chính máu của họ.
We all three did thus.Cả ba chúng tôi đều làm như vậy.
So much formality I insisted upon for the reason that the suspicion was irrepressible that these men proposed to claim that they themselves were the discoverers of the treasure.Tôi khăng khăng phải làm như vậy vì tôi nghi ngờ rằng những người này đang âm mưu tuyên bố họ mới chính là người phát hiện ra kho báu.
And that I had, per consequence, no right to any of it.Và do đó tôi sẽ không có quyền được hưởng lợi từ nó.
To-day I know that this was the case.Giờ đây, tôi đã biết điều đó là sự thật.
I know that the provision in the contract declaring that the whole mine which they, my partners, worked in the then current year was the inalienable property of Zailm Numinos, was all that prevented the intended robbery.Tôi biết rằng điều khoản trong hợp đồng, tuyên bố rằng toàn bộ mỏ vàng mà họ, những người hợp tác với tôi, khai thác trong năm nay là tài sản bất khả xâm phạm của Zailm Numinos, là điều duy nhất ngăn cản âm mưu cướp bóc của họ.
This stipulation made no reference to the discoverer, as such, but did state in incontrovertible terms that in the possessor of that name was vested the title to the property.Điều khoản này không đề cập đến người phát hiện, nhưng tuyên bố một cách rõ ràng rằng người mang tên đó là chủ sở hữu của tài sản này.
I would have had, in the event of a difference arising between us, no necessity to prove how I became owner of the mine; no claim that some person other than myself was the discoverer would avail the would-be defrauders, for whosoever was the first to find the lode, the fact remained that I was the owner.Trong trường hợp có tranh chấp xảy ra, tôi không cần phải chứng minh làm thế nào tôi trở thành chủ sở hữu của mỏ vàng. Không ai có thể lừa gạt tôi bằng cách tuyên bố có người khác mới là người phát hiện, bởi vì dù ai là người đầu tiên tìm thấy mỏ vàng đi chăng nữa, sự thực vẫn là tôi mới là chủ sở hữu.
And possession in this event meant every advantage through the law.Và trong trường hợp này, theo luật, quyền sở hữu bao gồm tất cả mọi quyền lợi.
At least, so it seemed to my ignorance.Ít nhất là theo cách hiểu của tôi.
My associates were not so ignorant.Nhưng những người hợp tác với tôi không ngây thơ như vậy.
They knew that the contract was worthless because executed in violation of the law.Họ biết rằng bản hợp đồng này là vô giá trị, bởi vì nó được thực hiện một cách trái phép.
The day came when I knew all.Sẽ đến lúc tôi hiểu hết tất cả mọi chuyện.
I knew in later times that the laws of Poseid made every mine a tithe payer to the empire.Sau này tôi mới biết, theo luật của Poseid, bất kỳ ai sở hữu mỏ vàng cũng phải nộp thuế cho đế quốc.
And that a mine worked without acknowledgment of this legal lien was liable to confiscation.Và việc khai thác mỏ vàng mà không đóng thuế sẽ bị tịch thu.
It was apparent, also, that if my partners had not allowed themselves to be swayed by avariciousness into keeping secret the whole agreement, and also by working in the mine, thus rendering themselves participators in an infraction of the law, that they would have become the legally recognized owners.Hơn nữa, nếu như những người hợp tác với tôi không bị lòng tham lấn át, giấu giếm toàn bộ thỏa thuận và tham gia khai thác mỏ vàng bất hợp pháp, thì họ đã trở thành chủ sở hữu hợp pháp.
Simply through furnishing information concerning my acts to the nearest governmental agent.Chỉ cần họ báo cáo hành vi của tôi cho cơ quan chính phủ gần nhất là đủ.
But I did not know these things at the time and the other two thought it discretion to keep silence, for the reason that they were not aware of anything excepting the fact that they were violating statutory enactments of no seeming importance.Nhưng vào thời điểm đó, tôi không hề biết gì về điều này và hai người kia cũng chọn cách giữ im lặng, bởi vì họ chỉ biết họ đang vi phạm luật, chứ không biết mình đang vi phạm điều luật quan trọng như thế nào.
Thus was the secret kept for a later revealment.Bí mật này được giữ kín cho đến một ngày kia sẽ được tiết lộ.
The means having been forthcoming, the removal of my residence from the country to the city of the Rai was next in order.Với nguồn lực tài chính dồi dào, việc tiếp theo cần làm là chuyển địa điểm cư trú của tôi từ quê lên thành phố Rai.
Our farewell to the old mountain home and our installment in the new one in Caiphul will be passed over in silence.Chúng tôi đã chia tay ngôi nhà cũ trên núi và chuyển đến một ngôi nhà mới ở Caiphul.