16 – Cái lẽ sống của chúng ta nơi cõi trần nầy.

Q.4/16: CÁI LẼ SỐNG CỦA CHÚNG TA NƠI CÕI TRẦN NÀY. Q.4/16: OUR REASON FOR LIVING IN THIS WORLD.
Đền Thánh đêm 29-07 năm Tân Mão (1951) Great Divine Temple, the night of the 29th day of the 7th lunar month of the year of the Rabbit (1951)
Đêm nay Bần Đạo thuyết cái lẽ sống của chúng ta nơi cõi trần này, mỗi người của chúng ta có một cái thắc mắc, từ thử đến giờ con người bao giờ cũng tìm hiểu. Tonight, I will preach on our reason for living in this worldly realm. Every one of us has a question that humanity has sought to understand since the beginning of time.
Chúng ta thấy ta có nơi cõi trần này không phải chúng ta muốn, có nhiều lý do làm cho chúng ta phải tìm hiểu là cái định mệnh của chúng ta, chúng ta không có làm chủ, dầu cho bực trí thức cao siêu thế nào chưa chắc mình làm chủ định mệnh của mình đặng. We see that our presence in this world is not of our own volition. There are many reasons that compel us to understand our destiny, over which we have no mastery. Even for a person of the most sublime intellect, it is not certain they can master their own destiny.
Ôi! Cái thắc mắc của đường đời, kiếp sống của chúng ta, chúng ta đã thấy nhiều lý lẽ làm cho chúng ta phải uất hận, nhưng không biết nguyên do thể nào loài người phải thọ lãnh, có nhiều kẻ uất hận ấy không có phương thế giải quyết đặng, đến đổi xô đẩy họ đến một phương pháp chót của họ, là họ tự sát lấy họ mà thôi. Oh! The questions of life’s path, of our existence; we have seen many reasons that make us feel resentful, but we do not know the origin of why humanity must endure this. For many, there is no way to resolve this resentment, which pushes them to their final method: they kill themselves.
Định mạng của chúng ta, chúng ta tự hỏi tại sao chúng ta phải sống? Our destiny—we ask ourselves: why must we live?
Sống nơi cõi trần để làm gì? What is the purpose of living in this world?
Khi biết được lý lẽ ấy chúng ta có phương thế an ủi được mà nếu chúng ta không biết lý do ấy, chúng ta không biết mạng sanh của chúng ta, hay là con người của chúng ta, giá trị sống của nó do nơi đâu, thì không có phương thế nào an ủi được. When we know the reason, we may find a way to comfort ourselves. But if we do not know this reason, if we do not know the destiny of our life, or what our being is, or where the value of its life comes from, then there is no way to find comfort.
Có hai lẽ sống, hoặc ta đến cõi thế gian này để trả nợ sống, bởi chúng ta trả nợ sống ấy mà chúng ta mất hạnh phúc hưởng an nhàn cực lạc nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống ta đến đây trả nợ sống đặng đạt hạnh phúc nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống, cái lý do đầu tiên hết. There are two reasons for living. Either we have come to this world to repay a debt of life, and because we are repaying that debt, we have lost the happiness, tranquility, and bliss of the Divine Path to Eternal Life. We have come here to repay that debt in order to attain happiness on the Divine Path to Eternal Life. That is the first reason.
Hễ chiếu theo lý do ấy, chúng ta ở trong thế gian này do tại quả kiếp. According to this reason, our being in this world is due to karmic retribution.
Lý do thứ nhì nữa là chúng ta đến đây đặng chia khổ cùng các bạn chúng ta đã chịu khổ nơi cõi thế gian này, chúng ta đến đặng tìm bạn. The second reason is that we have come here to share in the suffering of our friends who are suffering in this worldly realm. We have come here to find our friends.
Đức Chí Tôn đã nói: Biết đâu trong cánh hoa kia không phải là một vật mà là một chơn linh giáng kiếp, biết đâu trong vạn linh, trong vật loại mà trong ấy lại không có người bạn yêu ái của ta vô cùng vô tận nơi đó, bởi lẽ ta thiếu nợ sống chúng ta phải trả. The Supreme Being has said: “How do you know that in that flower petal there is not just a thing, but a soul that has descended into life? How do you know that among all souls, among all species, there is not a friend we love infinitely and endlessly?” Because we owe a debt of life, we must repay it.
Ấy vậy chúng ta phải trả, đến đặng trả tức nhiên ta đến đặng phụng sự cho vạn linh. Thus, we must repay. To come here to repay means we come to serve All Souls.
Còn lý lẽ sau nữa. Then there is the second reason.
Nếu chúng ta đến tìm bạn, thì phải xót thương họ nhưng không biết bạn ta là ai? If we come to find friends, then we must have compassion for them, but we do not know who our friends are.
Tới trong sự mơ hồ nên chúng ta không biết bạn chúng ta đã đến nơi nào? In this state of ambiguity, we do not know where our friends have gone.
Ở nơi thân một đứa bé, ở nơi thân của người tôi đòi tàn tật, ở nơi người phụ nữ, ở nơi thân của người nam kia mà đã bần hàn đói khó, hay là sống trong sang trọng vinh hiển chúng ta không biết. Are they in the body of a small child? In the body of a disabled servant? In the body of a woman? In the body of that man who is poor and hungry, or living in luxury and glory? We do not know.
Vì lẽ không biết ấy mà định lẽ sống của chúng ta sống đặng phụng sự vạn linh. And because we do not know, our reason for living is determined: we live to serve All Souls.
Văn minh Âu châu người ta đã nói : “Chacun pour soi” tức nhiên mỗi người mình lo cho mình duy có Trời lo cho cả thảy thiên hạ. In Western civilization, people have said, “Chacun pour soi” (Each for himself), meaning each person cares for himself, while only God cares for all the people.
Mấy bạn đứng trong hàng Thánh Thể Đức Chí Tôn chúng ta mấy em nam nữ, mấy đứa thư sinh nam nữ các em đã đặng hạnh phúc ngồi trong lòng yêu ái vô tận vô biên của Đức Chí Tôn, cả thảy mấy em cùng nói: Tôi đến nơi lòng Ổng đặng tôi mong mỏi làm thế nào đặng đứng địa vị phần tử Thánh Thể của Ổng, mà giá trị phần tử Thánh Thể của Ổng, tức nhiên làm Trời tại thế gian này thay thế cho Ổng làm mà làm Trời, chúng ta thấy “thùy từ mẫn khổ” của Ổng vô tận vô biên, từ thử đến giờ, thùy từ mẫn khổ nó buộc ta rằng: Cái lẽ sống của ta không phải sống trong hạnh phúc của ta, mà ta sống trong hạnh phúc của toàn thể con cái của Ngài. You friends who stand in the ranks of the Divine Body of the Supreme Being, you boys and girls, you young students male and female, you have been blessed to sit in the infinite and boundless love of the Supreme Being. All of you can say: I have come into His heart, hoping to find a way to become a part of His Divine Body. And the value of being a part of His Divine Body means to be Heaven-on-Earth in this world, acting in His stead. To be Heaven, we see His boundless and infinite compassion for the suffering (thùy từ mẫn khổ). Since the beginning, this compassion has bound us: our reason for living is not to live for our own happiness, but to live for the happiness of all His children.
Nếu các bạn thấy mình đặng mạnh mẽ hơn người em người bạn của mình, tức nhiên Đức Chí Tôn định cho cái mạnh của ta, để đặng gánh vác sự nặng nề cho em cho bạn. If you find yourselves stronger than your younger siblings or your friends, it means the Supreme Being destined you to be strong so that you could shoulder the heavy burdens for them.
Nếu chúng ta thấy trong đầu óc của chúng ta có khôn hơn em ta, cái khôn của chúng ta ấy là Đức Chí Tôn ban cho để bênh vực sự dại dột của nó, nếu chúng ta thấy chúng ta sống trong vinh hiển, thì chúng ta nói rằng Đức Chí Tôn ban cho sự vinh hiển không phải để dành riêng cho ta hưởng, mà ta có phận sự đem cái cái sang trọng vinh hiển ấy chia cho cả toàn thể em, bạn của ta; lẽ sống của chúng ta là lẽ sống của toàn thể, lẽ sống của chúng ta là để lau giọt nước mắt của kẻ khổ não, lẽ sống của chúng ta là nắm cho chắc Bình Cam Lồ Thủy của Ngài chan rưới cho đồng đều đặng hưởng. If we see that our minds are cleverer than those of our siblings, that cleverness was given by the Supreme Being to defend them in their foolishness. If we see that we live in glory, we should say that the Supreme Being has bestowed this glory not for us to enjoy alone, but because we have a duty to share this nobility and glory with all of our siblings and friends. Our reason for living is the reason for the whole; our reason for living is to wipe the tears from the eyes of the afflicted; our reason for living is to firmly hold His Vase of Divine Nectar and sprinkle it so all may enjoy it equally.
Ngày giờ nào trong phần tử Thánh Thể của Ngài làm như thế ấy, thì tới ngày về nơi cõi Thiêng Liêng Hằng Sống, tôi dám bảo kiết rằng: Cả thảy gặp được mặt Đức Chí Tôn là ngày vui hứng của mình, gặp được Ngài và cả thảy Thần, Thánh, Tiên, Phật đều mừng mà thấy rằng Đức Chí Tôn có phúc hạnh được bầy con chí hiếu của Ngài thay thế Ngài tại mặt thế gian này xứng đáng phận của Ngài đã định, ấy là lẽ sống của chúng ta đó vậy. On the day when every part of His Divine Body acts in this way, then on the day we return to the Divine Path to Eternal Life, I dare to assure you that you will all meet the Supreme Being. That will be our day of joy, to meet Him, and all the Deities, Saints, Immortals, and Buddhas will rejoice to see that the Supreme Being is blessed to have such supremely filial children who have worthily acted in His stead on this earth, fulfilling the destiny He ordained. That is our reason for living.
Toàn thể con cái của Ngài xin mỗi ngày, mỗi giờ mỗi phút đều để tâm thực hiện cho được. May all His children, every day, every hour, every minute, keep their hearts set on realizing this.
“Thùy từ mẫn khổ” là điều mong mỏi của Ông cha vô hình chúng ta đem tất cả sự yêu ái vô tận vô biên và đại tạo đại từ bi của Ngài mà rưới chan nơi thế gian này. “Compassion for the suffering” is the hope of our formless Father. He brings all His infinite and boundless love and His great creativity and compassion to sprinkle upon this world.
Giờ phút nào trong tay của chúng ta phân phát cho đồng đều đó là lẽ sống của chúng ta hoàn toàn đó vậy. The moment that our hands distribute this equally—that is when our reason for living is complete.
Nếu chúng ta không biết phân phát để hao hớt đi thì cũng uổng một kiếp sanh vô lối. If we do not know how to distribute it and let it diminish, then we have wasted a life for nothing.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.