19 – Lễ khánh thành Nữ Đầu Sư Đường và rước linh vị của Bà Nữ Đầu Sư Lâm Hương Thanh để thờ nơi Nữ Đầu Sư Đường.

Q.4/19: LỄ KHÁNH THÀNH NỮ ĐẦU SƯ ĐƯỜNG VÀ RƯỚC LINH VỊ CỦA BÀ NỮ ĐẦU SƯ LÂM HƯƠNG THANH ĐỂ THỜ NƠI NỮ ĐẦU SƯ ĐƯỜNG. Q.4/19: THE INAUGURATION CEREMONY OF THE FEMALE CARDINAL’S RESIDENCE AND THE PROCESSION OF THE SPIRIT TABLET OF THE FEMALE CARDINAL LÂM HƯƠNG THANH TO BE ENSHRINED THEREIN.
Ngày 15-08 năm Tân Mão (1951) The 15th day of the 8th lunar month of the year of the Rabbit (1951)
Mấy em, Qua đã có nói cả công nghiệp của mấy em cả sự khó nhọc của mấy em đều đổ trút lên lưng Qua hết. Đó là cao thượng của mấy em hơn hết. My children, I have said it before: all your meritorious deeds, all your hardships, are poured out onto my back. That, more than anything, is your noble act.
Thưa cùng Hội Thánh nam, nữ các cơ quan, hồi tưởng lại hai mươi mấy năm trước khi Đức Chí Tôn đến cùng chúng ta, cầm cây linh bút của Ngài tạo nền Chơn giáo. To the men and women of the Sacerdotal Council and all its bodies: let us recall over twenty years ago when the Supreme Being came to us, holding His sacred pen to create the True Religion.
Ông đến với một thân già nghèo của Ông, chính mình Ông khai rằng: Ông là một Ông già nghèo Ổng nói: “Tròi trọi mình không mới thiệt bần”. He came in His poor, old body. He Himself declared that He was a poor old man. He said: “To be utterly alone with nothing is to be truly poor.”
Ông đến cho ta một danh thể là lập Hội Thánh cho con cái của Ông, nhưng Ông còn cỡi được con Bạch hạc ở trên mây trắng, còn Thánh Thể của Ông ở ngoài mưa nắng cũng không được nữa, nó khó lắm đó vậy, tình trạng rất khó khăn, Ông đến với một thân nghèo để tạo dựng Thánh Thể cho con cái Ông. He came to give us a station in life, which was to establish the Sacerdotal Council for His children. But while He could still ride a White Crane on the white clouds, His Divine Body on earth could not even stand out in the rain and sun. It was that difficult; the situation was very hard. He came in a poor body to build a Divine Body for His children.
Mà ôi thôi! Dám Thánh Thể của Ông nó cũng nghèo nữa, nhưng mà cái nghèo đó chúng ta có một năng lực cao thượng vô giá không thể tưởng tượng được. But alas! I dare say, His Divine Body was also poor. But in that poverty, we possessed a noble power so priceless it was unimaginable.
Có lẽ cả thảy đều ngó thấy buổi phôi thai, là khi Đền Thánh mới tạo, con cái của Ngài phải chịu biết bao nhiêu khổ hạnh, ăn thì bữa đói bữa no đặng tạo dựng Đền Thánh, đến bây giờ thành tướng làm cho vạn quốc ngó thấy trông vào đều khen ngợi, đó là khối muối của sắp nhỏ trở nên hình đó, do sự nhẫn nại nhọc nhằn của sắp nhỏ mà nên đại nghiệp ngày nay đó vậy. Perhaps all of you saw the embryonic stage, when the Great Divine Temple was first being built. His children had to endure so much hardship, eating some days hungry, other days full, just to build the Great Divine Temple. Now it has taken form, causing all nations to look upon it with praise. That is the salt of the young ones’ toil, now given form. It is through the patience and hardship of the young ones that this great legacy exists today.
May thay, đám con chí hiếu của Ngài trước sao sau vậy, liều mảnh thân phàm nầy làm con tế vật cho Đạo. Fortunately, His supremely filial children are the same now as they were then, risking their mortal bodies as sacrificial offerings for the Way.
Cả thảy Hội Thánh tưởng lại coi tạo dựng một dinh thự Nữ Đầu Sư Đường như vậy chỉ có 250.000$ (hai trăm năm chục ngàn đồng bạc chẵn) có tay thợ nào dám làm không? Tôi dám chắc không dám, bởi vì giọt mồ hôi nước mắt của sắp nhỏ nó đổ vô trong này bằng ba lần như vậy, đó chỉ có nhờ thiên hạ cho mớ vật liệu hòa với giọt mồ hôi đám sắp nhỏ mà nên hình tượng đó vậy. Let the entire Sacerdotal Council consider this: to build a residence like the Female Cardinal’s Residence for only $250,000 (two hundred fifty thousand dong), would any craftsman dare to undertake it? I dare say they would not, because the drops of sweat and tears of the young ones poured into this building are worth three times that amount. It was only through some materials donated by the people, mixed with the sweat of the young ones, that this form was achieved.
Các con, các em để ý coi Ông già đó, Ổng không chịu thiếu nợ ai hết, công nghiệp của mấy em, Ông trả nơi thế nầy không đặng thì về cửa Thiêng Liêng Hằng Sống Ổng cũng trả cho được Ổng mới nghe. My children, my younger ones, pay attention: that Old Man, He does not tolerate being indebted to anyone. Your merits—if He cannot repay them in this world, then upon your return to the Divine Path to Eternal Life, He will surely repay them. Only then will He be content.
Các con đã ngó thấy, những đứa con hiếu hạnh của Ông giờ phút nầy có biết định phận của nó thế nào đối với Thánh Thể. You have seen His filial and virtuous children; at this moment they know what their duty is towards the Divine Body.
Mấy đứa trong Quân Đội bây giờ là ai? Là đám công thợ buổi trước tạo dựng nghiệp Đạo rồi nó còn hy sinh xương máu bảo vệ đại nghiệp cho con cái của Ngài nữa, đương đầu với những trở lực oai quyền hiện giờ nó nuôi lại em nó chia từ miếng cơm manh áo cho mặc. Those in the Army now—who are they? They are the same group of workers who previously built the legacy of the Way, and now they continue to sacrifice their blood and bones to protect that great legacy for His children. Facing the powerful obstacles of the present, they now nourish their younger siblings, sharing every bite of rice and piece of clothing.
Cả đại nghiệp nầy là nhờ đám con chí hiếu của Ngài tạo dựng nên, chớ tôi không làm gì được hết, chỉ có là đốc thúc vô cho chúng nó làm chớ thân nầy ôm viên gạch cũng không nổi. This entire great legacy was built thanks to His supremely filial children; I myself could do nothing. I only urged them on in their work; this body of mine could not even lift a single brick.
Bần Đạo chỉ mong có một điều là toàn thể con cái của Ngài nam, nữ mỗi ngày đều tưởng tượng đến công khó nhọc anh em nó, khó nhọc của đồng bào toàn thể nước nhà nòi giống đã tạo dựng nên nghiệp ấy, lấy cả sự nghiệp nầy làm môi giới, giữ đạo đức làm bùa hằng tâm, thương yêu với nhau giữ nghĩa với nhau cho đến bảy trăm ngàn năm (Thất ức niên) theo lời của Đức Chí Tôn đã định, dầu Bần Đạo còn ở đây hay về cõi Hư Linh Cung ấy an lạc đi nữa, cũng nhớ đến đại nghiệp con cái của Ngài và Bần Đạo dám đại ngôn với Ngài rằng: Con cái của Ngài giữ tâm chí hiếu với Ngài và đối với Phật Mẫu cũng vậy. I hope for only one thing: that all His children, men and women, will every day think of the toil of their brothers, the toil of our compatriots, of the entire nation and race, who have built this legacy. Use this entire legacy as a medium, keep virtue as a constant talisman for the heart, love one another, and maintain righteousness with one another for seven hundred thousand years (thất ức niên), according to the decree of the Supreme Being. Whether I remain here or return to the blissful Spiritual Realm (Hư Linh Cung), I will still remember the great legacy of His children. And I dare to declare boldly to Him that: His children will keep their supremely filial hearts towards Him and towards the Buddha Mother as well.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.