25 – Cái chơn hạnh phúc của kiếp sanh chúng ta thế nào?

Q.4/25: CÁI CHƠN HẠNH PHÚC CỦA KIẾP SANH CHÚNG TA THẾ NÀO? Q.4/25: WHAT IS THE TRUE HAPPINESS OF OUR LIFE’S EXISTENCE?
Đền Thánh ngày 14 tháng 9 năm Tân Mão (dl. 14-10-1951) Great Divine Temple, the 14th day of the 9th lunar month of the year of the Rabbit (dl. 14-10-1951)
Đêm nay Bần Đạo giảng cái chơn hạnh phúc của kiếp sanh chúng ta thế nào? Và chúng ta sẽ gặp nó tại nơi đâu? Tonight, I will preach on the nature of the true happiness of our life’s existence. Where will we meet it?
Chúng ta đã chán biết rằng: Ta sống nơi thế này chẳng hề buổi nào gặp được chơn hạnh phúc, vì nếu chúng ta gặp nó một cách dễ dàng, thì dám chắc thuyết Tứ Diệu Đề của Đức Phật Thích Ca không có giá trị chi hết. We know all too well that in our life in this world, we can never meet true happiness. For if we could meet it easily, I am certain that the Four Sublime Themes of Shakyamuni Buddha would have no value at all.
Sống nơi cảnh khổ mà tìm hạnh phúc khó lắm, hạnh phúc ấy có hay chăng. Bần Đạo để dấu hỏi? Có chớ, thật ra nếu chúng ta biết tìm nó cũng có thể được. To live in a realm of suffering and seek happiness is very difficult. Does that happiness exist? I pose the question. Yes, it does. In truth, if we know how to seek it, we can find it.
Chúng ta thấy trước mắt dầu cho toàn thể nhơn loại nơi mặt địa cầu này họ đã khác tánh đức, tinh thần, tâm lý với nhau, cái gì cũng khác hết, chỉ có cái cười và cái khóc là giống nhau mà thôi. We see before our eyes that although all the people on this earth have different characters, spirits, and psychologies—everything about them is different—only their laughter and their tears are the same.
Tai sao cái cười và cái khóc của con người lại giống nhau? Cười ấy phải chăng là tượng trưng cho hạnh phúc. Khóc phải chăng là tượng trưng đau khổ của loài người. Why are the laughter and tears of humanity the same? Is not laughter the symbol of happiness? Is not crying the symbol of human suffering?
Bần Đạo nói đây chỉ có cái cười giả dối là cười thì cay đắng như ớt, gừng, cũng có cái khóc giả dối là khóc cũng có nước mắt, nhưng cái khóc của họ là khóc giả dối mà thôi. I say this: there is a false laughter that is bitter like chili and ginger, and there is also a false crying that has tears, but it is a false cry nonetheless.
Bần Đạo nói cười thế nào mới tượng trưng hạnh phúc, dầu hạnh phúc đó như ngọn gió thoảng qua, như giọt sương đầu cỏ, còn khóc thế nào mới đau đớn và quả quyết thống khổ? What kind of laughter symbolizes happiness, even if that happiness is like a fleeting gust of wind or a drop of dew on the grass? And what kind of crying is truly painful and affirms our suffering?
Chúng ta đã ngó thấy kiếp sống của chúng ta khóc nhiều mà cười ít. We have seen that in our lives there is much crying and little laughter.
Thử hỏi một kiếp sống của chúng ta có thú vị hay chăng? Xin trả lời: Từ lọt lòng mẹ dĩ chí ngày chung qui chúng ta chỉ hưởng được hạnh phúc bóng dáng mà thôi, chớ chẳng hề khi nào chúng ta hưởng được chơn hạnh phúc. Let me ask: is there any pleasure in our existence? I will answer: From the moment we leave our mother’s womb until the day we pass away, we enjoy only the shadow of happiness; we never enjoy true happiness.
Ấy vậy, chơn hạnh phúc của ta, ta có thể tìm nó được, tìm nó ở trong cái cười hạnh phúc của các bạn đồng sanh với ta nhưng họ ở trong cảnh khổ thì làm sao họ có cái cười hạnh phúc được? Therefore, our true happiness—we can find it. We can find it in the happy laughter of our fellow beings. But they are in a state of suffering, so how can they have happy laughter?
Chúng ta phải làm thế nào, cho họ hưởng được hạnh phúc, mặc dầu hạnh phúc ấy mảy mún, chúng ta phải làm thế nào cho họ có cái cười hạnh phúc ấy, chúng ta lúc nào cũng muốn cho họ hưởng được mãi mãi hạnh phúc, tuy hạnh phúc ấy chỉ thoảng qua như gió thổi hay một đám sương sa, mà có hưởng, còn hơn không có chi hết. We must find a way for them to experience happiness, even if that happiness is just a tiny fragment. We must find a way for them to have that happy laughter. We always want them to enjoy happiness forever, even if that happiness is as fleeting as a passing wind or a falling mist. But to have experienced it is better than to have had nothing at all.
Khi chúng ta ngó thấy người bạn đồng khổ của chúng ta hưởng được điều chi của ta đã làm cho được hạnh phúc vui vẻ, cái đó phải chăng là cái hạnh phúc của ta đây. When we see a fellow sufferer enjoying something we have done to bring them happiness and joy—is that not our happiness right there?
Hại thay! Đâu có người nào có cái tâm yêu ái vô tận vô biên hy sinh mình đặng tạo hạnh phúc cho kẻ khác, họ chỉ ngó thấy cái khổ của họ và họ chỉ tìm cách đạt cái hạnh phúc giả dối của họ mà thôi, họ dám lấy cái khổ trọn kiếp sanh mua trận cười giả dối, họ chưa biết lấy khổ nhọc của đời thiệt hiện một trận cười hạnh phúc cho bạn đồng sanh của họ thảng như chúng ta thấu đáo được triết lý ấy chúng ta nên để cái trí não tinh thần, chúng ta hy sinh tạo hạnh phúc cho con cái Đức Chí Tôn, tức nhiên tạo hạnh phúc cho toàn thể nhơn loại, thì cái hạnh phúc mà họ hưởng mỗi người đó, có thể tổng số lại làm cái hạnh phúc lớn cho ta chớ có mất đâu. Alas! Where are those people who possess an infinite and boundless love, who would sacrifice themselves to create happiness for others? People see only their own suffering and seek only to attain their own false happiness. They would trade a lifetime of suffering for a bout of false laughter. They do not yet know how to use the hardships of life to manifest a bout of happy laughter for their fellow beings. If we could comprehend this philosophy, we should set our minds and spirits to sacrifice and create happiness for the children of the Supreme Being, that is, to create happiness for all of humanity. Then, the happiness that each of them enjoys can be summed up to become a great happiness for us; it is not lost.
Hại thay! Nhơn loại chỉ vì tranh sống, thay vì họ gieo rắc rối trong tâm hồn bạn đồng sanh của họ, cái cười hạnh phúc ấy, trái lại họ chỉ làm cho đổ lụy mà thôi, cái suối cửu tuyền kia, nếu chúng ta ngó thấy được cái suối cửu tuyền là nước mắt của nhơn sanh đã thống khổ, thì dám chắc rằng kiếp sanh của chúng ta không có hạnh phúc gì hết. Alas! Humanity only struggles for life (tranh sống). Instead of sowing contentment in the souls of their fellow beings—that happy laughter—they do the opposite and only make tears fall. That spring of the underworld—if we could see that spring, it would be the tears of suffering humanity. And if we saw that, I am sure our own lives would have no happiness at all.
Chỉ giành cái sống mà tạo khổ cho nhau, chớ chưa hề biết hy sinh mình đem cả tâm hồn bác ái từ bi vô tận vô biên đặng tạo hạnh phúc cho người, làm nên cho người, họ chỉ giành hạnh phúc ấy mà hưởng được hay không, không biết, cứ giành để mà hưởng cái hạnh phúc giả dối mà thôi. Nếu thế họ chẳng hề buổi nào hưởng được chơn hạnh phúc. They only compete for life and create suffering for each other. They have not yet known how to sacrifice themselves, to bring all their boundless heart of compassion and love to create happiness for others, to help others succeed. They only vie for that happiness, whether they can enjoy it or not, they do not know. They just vie for it in order to enjoy a false happiness. If so, they will never enjoy true happiness.
Bần Đạo đã nói hôm nay con cái của Đức Chí Tôn Nam, Nữ cũng vậy, sẽ có hạnh phúc. Bần Đạo nói quả quyết điều ấy, Bần Đạo để lời hỏi, tỉ như ngày giờ nào con cái Đức Chí Tôn hoàn toàn thay thế hình ảnh cho Ngài, dám hy sinh mình đem lòng thương yêu vô tận vô biên, tạo hạnh phúc cho nhơn loại, Để dấu hỏi? cả thảy con cái Đức Chí Tôn suy gẫm. I have said today that the children of the Supreme Being, men and women alike, will have happiness. I affirm this resolutely. I pose a question. Suppose the day comes when the children of the Supreme Being completely act as His image, daring to sacrifice themselves, bringing their boundless and infinite love to create happiness for humanity… I leave the question mark there. Let all the children of the Supreme Being ponder it.
Bần Đạo thú thật những người tạo hạnh phúc cho gia đình, gầy con cháu tông đường sum hiệp lại với nhau gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc ấy bền vững hay chăng? Không bền vững được, chỉ như ngon gió thoảng qua mà thôi. I confess frankly, those who create happiness for their families, raising children and grandchildren, gathering the family line together, call that happiness. But is that happiness durable? It is not. It is only like a gust of wind that passes.
Biết bao nhiêu gia đình ở mặt thế gian này sang cả, mà họ hưởng được cái thiệt hạnh phúc hay chưa? Bần Đạo nói: họ hưởng đặng tạm thời trong giây phút mà thôi. How many families in this world are noble and prosperous, yet have they enjoyed true happiness? I say: they have enjoyed it only temporarily, in a fleeting moment.
Bây giờ kiếm nó nơi đâu mà có? Chúng ta chỉ hưởng được là giờ chót, giờ hấp hối của chúng ta đó thôi. So where can it be found? We can only enjoy it at the final hour, the hour of our passing.
Nếu chúng ta còn trí lự, còn sống sót trong 5 phút thấy cả cái sống của kẻ đồng loại không còn đau khổ, thì cái chết của ta mới thiệt là hạnh phúc. If we still have our wits, and if in our last five minutes of life we can see that the lives of our fellow beings are no longer in suffering, then our death is truly happy.
Bởi chúng ta có thể đến trước mặt Đức Chí Tôn mà nói rằng: Thưa Thầy, con đã làm tròn bổn phận của con đối với Thầy, Thầy muốn con thay thế hình ảnh cho Thầy đặng tạo hạnh phúc cho con cái của Thầy, con đã làm đặng. Because then we can go before the Supreme Being and say: “Master, I have fulfilled my duty to You. You wanted me to act as Your image to create happiness for Your children, and I have done it.”
Rồi day lại nói với các bạn đồng sanh của chúng ta rằng: Nầy các bạn, tôi xin kiếu từ các bạn và trông đợi các bạn. Lúc nào tâm hồn cũng rung chuyển cho mấy người. Giờ phút này tôi còn trông mong nơi cảnh Thiêng Liêng Hằng Sống kia, là nơi chúng ta hưởng được hạnh phúc thiệt thọ với nhau, tôi mong các bạn đến đó đặng tạo dựng một hạnh phúc lâu dài. Tôi xin đợi mấy người tại chỗ đó. Then turn and say to our fellow beings: “My friends, I bid you farewell and await you. My soul will always tremble for you. At this moment, my hope is in the Divine Path to Eternal Life, which is the place where we will enjoy true and lasting happiness together. I will await you there.”
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.