32 – Quyền lực đạo đức nhơn nghĩa.

Q.4/32: QUYỀN LỰC ĐẠO ĐỨC NHƠN NGHĨA. Q.4/32: THE POWER OF MORAL RIGHTEOUSNESS.
Đền Thánh đêm 14 tháng 11 năm Tân Mão (1951) Great Divine Temple, the night of the 14th day of the 11th lunar month of the year of the Rabbit (1951)
Đêm nay Bần Đạo giảng về cái quyền lực đạo đức nhơn nghĩa. Tonight, I will preach on the power of moral righteousness.
Chúng ta đã hạnh phúc nhờ Đấng Đại Từ Phụ đã đến chung hiệp cùng chúng ta và giao phó cho chúng ta một cái sứ mạng Thiêng Liêng, là làm thế nào cho cả toàn thể con cái của Ngài, tức nhiên là Vạn Linh hiệp đồng làm một cùng nhau. We have been blessed that the Great and Merciful Father has come to unite with us and has entrusted to us a Sacred mission: to bring all of His children, that is, All Souls, into unity.
Vì cớ cho nên Ngài đã dạy cho ta hiểu rõ cả cái thể Tạo đoan cái quyền lực thiên nhiên Đại Từ Phụ đã vạch rõ cho chúng ta thấu hiểu, thấu đáo đặng huyền vi mầu nhiệm ấy, sao là sanh, sao là tử, sao là còn, sao là mất? For this reason, He has taught us to clearly understand the entire creative mechanism. The Great and Merciful Father has laid bare the natural power for us to understand, to penetrate its wondrous esoteric mystery—what is birth, what is death, what is to remain, what is to be lost?
Chúng ta đã hiểu rõ rằng: Cuộc thế này nó ở trong khuôn luật tiến triển buộc vạn vật và các đẳng linh hồn phải tiến triển mãi thôi, cơ thể tiến triển của nó muôn hình ngàn tướng đạo pháp vô biên, chúng ta chẳng vì lẽ ấy, vì lẽ cơ thể tiến triển của nhơn loại hay là các xã hội nơi mặt địa cầu này mà tủi phận. We have clearly understood that this world exists within the law of evolution, which compels the myriad things and all ranks of souls to evolve endlessly. The mechanism of its evolution is of a myriad forms and a thousand appearances; the ways of the Dharma are boundless. We should not, for the reason of this mechanism of human evolution or the evolution of societies on this earth, feel downcast.
Chúng ta lấy làm hãnh diện rằng: Đối với Đạo Cao Đài cả cơ thể của Đạo không có chi là lạ, không có làm cho họ ngạc nhiên chút nào hết. We should take pride in this: for the Cao Đài Religion, there is nothing strange about the entire mechanism of the Way. It does not surprise others in the slightest.
Bởi họ hiểu thấu huyền vi mầu nhiệm sống chết còn mất của họ, nếu lấy đạo đức làm căn bản bảo sanh cho họ, thì chúng ta bất quá giống như kẻ bàng quang kia vì thấy một nhơn vật họ không biết cái sống của họ, họ chưa định giá trị kiếp sống của họ hay là phương sống của họ. Because they understand the esoteric mystery of their own life, death, existence, and loss. If they take morality as the foundation for preserving their lives, then we are merely like onlookers seeing a person who does not know their own life, who has not yet determined the value of their existence or their way of life.
Chúng ta để lòng khuyên nhủ dìu dẫn vậy thôi, còn nên đặng hay hư của họ vốn là chuyện chúng ta không có thể gọi rằng trọng hệ cho lắm, đạo đức nhơn nghĩa giá trị thế nào mà thiên hạ lại không ngó thấy rõ, hiểu cho thấu đáo, biết tận tường giá trị của nó thế nào đặng lợi dụng lấy nó làm cái phương sống của mình. We can only feel compassion, offer advice, and guide them. Whether they succeed or fail is a matter that we cannot consider to be of utmost importance. The value of moral righteousness—why do the people not see it clearly, understand it thoroughly, know its full worth, so as to make use of it as their way of life?
Trên xã hội nhơn quần nơi mặt địa cầu này, xét ra thì họ bỏ cái quí, mà họ ham cái khinh, họ biết rằng: Trong kiếp sống của họ muốn bảo tồn cho đặng không thế gì họ xa đặng đạo đức nhơn nghĩa. In human society on this earth, it seems they discard what is precious and desire what is light. They know that in their lives, if they wish to preserve themselves, they cannot possibly distance themselves from moral righteousness.
Từ thượng cổ đến giờ, dầu cho cá nhân, dầu cho xã hội, dầu cho toàn thể nhơn quần, hỏi nếu họ muốn sống cho yên, cái sống của họ đặng hạnh phúc, cái sống của họ bền bỉ ta thử để dấu hỏi: Họ có xa được đạo đức nhơn nghĩa hay chăng? From antiquity until now, for the individual, for society, for the whole of humanity, if they wish to live in peace, for their lives to be happy and durable, let us pose the question: Can they be far from moral righteousness?
Nói vậy cá nhơn chẳng cần gì luận tinh thần, hành vi quân tử, trượng phu, ta tỷ lại một kẻ tiểu nhơn, kẻ tiểu nhơn hèn tiện kia, hỏi muốn bảo vệ cái sống của nó, nó có buộc mình phải giữ đạo đức nhơn nghĩa hay không chớ? Speaking of which, we need not even discuss the spirit or conduct of a noble person or a true gentleman. Let’s take the case of a petty man. That lowly, petty man—if he wants to protect his life, is he not also forced to uphold moral righteousness?
Dầu cho nó thiệt hay giả, đạo đức nhơn nghĩa thiệt hay giả, nó cũng phải nương đạo đức nhơn nghĩa mà sống. Whether it is real or false, whether the moral righteousness is real or false, he still must rely on moral righteousness to live.
Tỷ xưa, lấy cái tỷ xưa kia so sánh, Bần Đạo nói cái năng lực của Đức Khổng Phu Tử, Ngài có một người học trò là Nguyên Hiến, Nguyên Hiến là một người thế nào, mà lại có một người em tàn bạo hung ác là Đạo Chích, Thầy Nguyên Hiến khẩn cầu Đức Khổng Phu Tử giáo đạo giùm em. Take an ancient example to compare. I speak of the power of Confucius. He had a student named Yuan Xian, but who was Yuan Xian’s brother? It was the cruel and fierce Robber Zhi (Đạo Chích). Master Yuan Xian implored Confucius to teach his brother the way.
Đức Khổng Phu Tử gặp Đạo Chích, Ngài luận Tam Cang Ngũ thường. Confucius met Robber Zhi and spoke of the Three Bonds and Five Constant Virtues (Tam cang Ngũ thường).
Ngài nói nếu con người đã sanh ra dưới thế này mà thiếu Tam cang Ngũ thường không đáng làm người. He said that if a person is born into this world and lacks the Three Bonds and Five Constant Virtues, he is not worthy of being called human.
Đạo Chích trợn mắt hỏi: Sao Ngài biết rằng tôi không có Tam Cang Ngũ thường? Tôi có đủ chớ, tôi gom cả toàn thể lâu la lại, làm chủ trại của nó, làm Sơn Vương của nó không phải có Quân hay sao? Robber Zhi stared back and asked, “How do you know I don’t have the Three Bonds and Five Constant Virtues? I have them all. I gather all my followers together. I am their chief; I am their Mountain King (Sơn Vương). Is that not the bond of lord and retainer (Quân)?”
Chúng nó phụng sự tôi, hễ lớn thì đồ vương định bá, còn nhỏ thì làm tướng cướp, nó phụng sự tôi là vị Thần, như vậy mà không có Quân, Thần sao? “They serve me. If they succeed, they can carve out a kingdom; if they fail, they are but a bandit chief. They serve me as a deity (Thần). How is that not the bond of lord and retainer?”
Đứa nào nội bọn cướp đây lại không có đủ con vợ tức nhiên thê nhi của nó. “Which of the bandits here does not have a wife (thê nhi)?”
Luận đến Nhơn, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, lấy của kẻ giàu đặng nuôi nấng kẻ nghèo không phải nhơn sao? “As for Benevolence, Righteousness, Propriety, Wisdom, and Sincerity (Nhơn, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín): taking from the rich to feed the poor, is that not benevolence?”
Nghĩa biết đồng sanh đồng tử với nhau mới hiệp quần cùng nhau lập đảng cướp của người không nghĩa sao? “Knowing that we are all born and die together is righteousness, so we form a group to rob others. Is that not righteousness?”
Trí, biết của người ta để nơi nào mà lấy không phải là trí sao? “Knowing where people hide their wealth so we can take it, is that not wisdom?”
Tín, ăn đều chia đủ, mỗi lần giựt của rồi ăn chia đều đủ không phải giữ tín với nhau hay sao? “Sharing the loot fairly, every time we steal something, we divide it equally, is that not keeping sincerity with one another?”
Nếu chúng tôi không có giữ trọn vẹn với nhau như thế đó, không thể giữ đảng cướp của chúng tôi còn tồn tại. “If we did not keep these principles completely, we could not keep our band of robbers in existence.”
Kẻ cướp của thế gian này là Ngài chớ: Ngài lấy ba tấc lưỡi của Ngài, không cày có ăn, không dệt có mặc, kẻ cướp là Ngài chớ phải tôi đâu (nó có thể lấy nhơn nghĩa của nó tạo nghiệp được). “You are the robber of this world, not I,” he said. “You use your three inches of tongue. You do not plow, yet you eat. You do not weave, yet you wear fine clothes. You are the robber, not me.” (He could use his own form of righteousness to build his enterprise).
Luận xa hơn nữa, thiên hạ tưởng cái võ lực của họ là hơn hết, nếu võ lực quả nhiên bảo thủ cái sống của họ còn tồn tại, thì Sở Bá Vương kia, nào bạo Tần nọ, hỏi cái nghiệp của họ còn bền bỉ hay chăng, nếu không có thượng cờ nhơn nghĩa thì cái nghiệp Hớn không còn tồn tại tới 800 năm, không có thượng cờ nhân nghĩa thì nhà Châu chưa hề cướp đặng cái Đế vị của nhà Trụ. To argue further, the people think that their military force is supreme. But if military force truly preserved their existence, then I ask: do the legacies of the Hegemon-King Xiang Yu or the tyrant Qin still endure? If it were not for raising the banner of righteousness (nhơn nghĩa), the Han dynasty’s legacy would not have lasted 800 years. If it were not for raising the banner of righteousness, the Zhou dynasty would never have been able to seize the imperial throne from King Zhou of Shang.
Lấy nhơn nghĩa mà luận thế gian này, giờ phút này, dầu cho liệt cường nào họ cũng phải dùng màu nhơn nghĩa đứng trước thiên hạ đặng làm bá chủ thiên hạ, họ cũng phải mượn màu nhơn nghĩa, chúng ta đã ngó thấy hiện tượng. If we use righteousness to judge this world, at this very moment, no matter which great power it is, they too must use the color of righteousness to stand before the people and become a world hegemon. They must borrow the color of righteousness. We have seen this phenomenon.
Ấy vậy, đạo đức nhơn nghĩa là cái huờn thuốc sống của kiếp sanh nhơn loại, dầu cho cá nhân, dầu cho xã hội, dầu cho toàn thể nhơn quần cũng vậy, nếu họ bỏ đạo đức nhơn nghĩa tức nhiên họ tự diệt lấy họ, họ tự kêu án tử hình lấy họ. Thus, moral righteousness is the life-giving pill for the existence of humanity. For the individual, for society, for the whole of humanity, if they abandon moral righteousness, they destroy themselves; they sentence themselves to death.
Chúng ta thử để mắt coi cái con đường của nhơn loại họ tàn ác khởi dậy quá lẽ tưởng tượng, hung bạo ấy nó sẽ đi đến mức nào cho biết! Let us just watch and see how far the path of humanity’s unimaginable cruelty and violence will go!
Nếu có còn đi tới nữa sẽ tự diệt, nhơn loại sẽ bị tự diệt, mà nếu muốn sống còn của nó, Bần Đạo nói quả quyết rằng: Nó phải trở lại, sống trở lại với lẽ đạo đức nhơn nghĩa mới bảo tồn sanh mạng đặng. If it continues any further, it will lead to self-destruction. Humanity will self-destruct. And if they wish to survive, I affirm with conviction that they must turn back; they must live again with the principle of moral righteousness to be able to preserve their lives.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.