1 – Lễ Vía Đức Chí Tôn: Đức Chí Tôn là ai?

Q.5/01: LỄ VÍA ĐỨC CHÍ TÔN – ĐỨC CHÍ TÔN LÀ AI? Q.5/01: THE FEAST DAY OF THE SUPREME BEING – WHO IS THE SUPREME BEING?
Đền Thánh đêm 08/01 Nhâm Thìn (1952) Great Divine Temple on the night of the 8th day of the 1st lunar month of the year of the Dragon (1952)
Đêm nay là đêm lễ vía Đức Chí Tôn. Đức Chí Tôn là ai? … …? Bần Đạo sẽ nói, nhưng Bần Đạo cốt yếu nhắc lại đây là nhắc cho con cái của Ngài để đức tin nơi Ngài đặng siêu rỗi. Tonight is the feast day of the Supreme Being. Who is the Supreme Being? … …? This humble one will speak, but I am reminding His children so that their faith in Him may lead to salvation.
Đức Chí Tôn chúng ta đã gọi là Ngọc Hoàng Thượng Đế; Đấng Thượng Đế dầu cho các nước, các sắc dân tộc trên mặt địa cầu này có đặt tên của Ngài khác nhau, nhưng Đấng làm chủ quyền tạo đoan Càn Khôn Vũ Trụ, tạo đoan thi hài và hồn phách của ta, Đấng ấy là Đấng vô đối mà con người bao giờ cũng gởi tâm hồn nơi Ngài. Our Supreme Being has been called The Jade Emperor; The Supreme Being, even though the nations and peoples of this earth have given Him different names, the One who holds the sovereignty to create the Universe, to create our bodies and our souls, that Being is without equal, and to whom humankind always entrusts its soul.
Thừa dịp ấy Bần Đạo thuyết vì cớ nào con người vẫn từ tạo thiên lập địa đến giờ cố tâm tầm Đạo, tiếng tầm Đạo là tầm cái gì chớ? On this occasion, this humble one will preach on why, since the creation of Heaven and Earth, humankind has persisted in seeking the Way. What does “seeking the Way” actually mean?
Họ có biết chữ Đạo ấy, họ đặt tên là gì chăng? Do they know what name they give to that word, ‘Way’?
Thật sự ra họ tầm ngươn lý đã sản xuất ra họ, hay là cái năng lực chủ quyền đã tạo dựng nên hình hài và tâm hồn của họ. In truth, they seek the original principle that produced them, or the sovereign power that created their bodies and souls.
Bần Đạo đã thuyết chữ Đạo là thế nào cả thảy đều nghe và hiểu không cần lập lại. This humble one has already preached on what the word ‘Way’ is; all have heard and understood, so there is no need to repeat it.
Thật sự ra, con người cố tâm tầm Đạo ấy mà chi Bần Đạo xin giải rõ: In truth, why does humankind persist in seeking the Way? This humble one will now explain clearly:
Vả chăng chúng ta đã sanh ra cõi thế gian này, chúng ta tự biết rằng: Nếu chủ quyền nơi ta buộc ta phải sống đặng nuôi cái hình hài xác thịt này, sống nơi cõi này chịu đau đớn khổ não mọi đường thì chúng ta chẳng hề khi nào khứng chịu mà chớ!! Indeed, having been born into this earthly realm, we know in ourselves that if our own volition were to compel us to live just to sustain this physical body, to live in this realm and endure all manner of pain and sorrow, we would never willingly consent!!
Vì cớ cho nên chúng ta đặng, ruổi sanh, chúng ta đã biết có chủ quyền, có đủ năng lực cầm linh hồn chúng ta đã có nơi mặt thế gian này, nhưng lại chịu đau khổ ấy, chúng ta muốn hiểu giá trị ấy đối với Đạo vì cớ gì . . .? For this reason, having been born, we know that there is a sovereign power with the full capacity to hold our souls here on this earth; yet we still endure this suffering. We want to understand what is the value of this in relation to the Way…?
Tìm hiểu giá trị ấy đặng chi? Đặng an ủi tâm hồn của ta đồng sanh chịu trong “Tứ Diệu Đề” Chơn Lý của nhà Phật đã để và chúng ta đã nhìn, chúng ta không chối cải. For what purpose do we seek to understand this value? To comfort our souls, which endure together the “Four Noble Truths” that Buddhism has left behind, which we have witnessed and cannot deny.
Chúng ta đau khổ, chúng ta không biết gởi nơi ai, bạn đồng sanh của ta thay vì biết cái khổ ấy mà tội nghiệp cho ta, yêu ái ta tầm phương an ủi ta. We suffer, and we do not know to whom to turn. Our fellow beings, instead of recognizing that suffering and having compassion for us, loving us, and seeking ways to comfort us,
Trái ngược lại, trong cảnh khổ ấy, bạn đồng khổ của ta không biết thương ta, ta nên tìm phương an ủi. on the contrary, in that state of affliction, our fellow sufferers do not love us. Thus, we must find a means to be comforted.
Bây giờ chúng ta kiếm ai? Đặng gởi cái đau khổ ấy, kiếm ai có năng lực đặng an ủi ta. Now, whom do we seek? To entrust this suffering to, who has the power to comfort us?
Để dấu hỏi tức nhiên phải trả lời: Đấng đã tạo sanh ra ta, ta không biết mà ta đã hiểu rằng Đấng Tối Linh cầm quyền cả càn khôn vũ trụ. To leave a question requires an answer: It is the One who created us. We do not know Him, but we understand that the Supreme Spirit holds power over the entire universe.
Chúng ta quả quyết rằng Đấng ấy đã sanh ra ta và đã tạo đoan cả hình hài và linh hồn của chúng ta đó vậy. We affirm that this Being is the one who gave birth to us and created both our bodies and our souls.
Chúng ta đã biết chúng ta có một phương thế mà thôi, chúng ta không hiểu nguyên do thế nào chúng ta đã sanh ra đây, chúng ta vẫn khổ, chúng ta tìm người sanh ta đặng gởi tâm hồn ta và nếu quả nhiên Đấng ấy đã có hiển nhiên như tâm linh của ta đã định, Đấng ấy sẽ có phận sự an ủi ta, bởi Đấng ấy đã sanh ta làm chủ ta; làm chúa ta, làm chúa chẳng phải làm chúa xác thịt mà thôi, có quyền năng kềm thúc ta trừng phạt ta, có quyền diệt thi hài này dìm linh hồn ta xuống địa ngục. We know we have but one recourse. We do not understand the reason why we were born here; we still suffer. We seek the One who created us to entrust our souls to Him, and if indeed that Being truly exists as our spiritual consciousness affirms, that Being will have the duty to comfort us, because that Being created us to be our master, our lord. Not just the lord of our flesh, but also one with the power to restrain us, to punish us, with the power to destroy this body and plunge our souls into hell.
Đấng ấy quyền năng như thế, chúng ta còn tuyển chọn nơi ai khác hơn Ngài đặng ta gởi tâm hồn ta chăng? With that Being possessing such power, could we possibly choose anyone else to whom we entrust our souls?
Ấy vậy, nếu Đấng ấy theo cái tâm phàm của đời đã biếm nhẽ, đã chối cãi, nếu quả nhiên Đấng ấy có hay là không có, mà ta gởi cho Đấng Tạo Đoan cái linh tâm của ta chịu khổ não nơi trần này đau đớn quá đổi, không ai binh vực, không ai an ủi, ta cứ gởi lúng cho Đấng đó mà ta quả quyết rằng: Người đó làm chủ ta, ta gởi cho Người đó, có thể đem chủ quyền của mình có năng lực, có quyền hành định phương pháp an ủi tâm hồn ta đặng. Therefore, even if that Being—mocked and denied by the profane minds of the world—does or does not exist, our spiritual core that suffers exceedingly in this world, without anyone to defend or comfort it, we still blindly entrust it to that Creator, affirming that: That One is our master, we entrust ourselves to That One, who can use His sovereign power, His capacity, and His authority to devise a method to comfort our souls.
Ấy vậy ta gởi tâm hồn ta cho Đấng đó tức nhiên ta tầm Đạo đó vậy. Therefore, entrusting our souls to that Being is, in essence, seeking the Way.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.