12 – Kỷ niệm ngày qui liễu của Bà Nữ Đầu Sư Lâm Hương Thanh – Nhắc lại công lao và tài sản của Bà.

Q.5/12: KỶ NIỆM NGÀY QUI LIỄU CỦA BÀ NỮ ĐẦU SƯ LÂM HƯƠNG THANH – NHẮC LẠI CÔNG LAO VÀ TÀI SẢN CỦA BÀ. Q.5/12: COMMEMORATING THE PASSING OF FEMALE CARDINAL LÂM HƯƠNG THANH – RECALLING HER MERITS AND HER WEALTH.
Tại Tháp Bà Nữ Đầu Sư Lâm Hương Thanh ngày 08 /4 năm Nhâm Thìn (1952) At the Stupa of Female Cardinal Lâm Hương Thanh, the 8th day of the 4th lunar month of the year of the Dragon (1952)
Hôm nay toàn thể mấy em Nam, Nữ đến kỷ niệm ngày qui liễu của Bà Nữ Đầu Sư Lâm Hương Thanh. Today, all you younger siblings, male and female, have come to commemorate the day of passing of the Female Cardinal Lâm Hương Thanh.
Nhắc lại hai mươi mấy năm trước, hai mươi sáu năm chúng ta hội hiệp với nhau thế nào, ngày hôm nay kẻ còn người mất, dầu ai có gan sắt đá cũng phải não nề. Recalling how we gathered twenty-some years ago, twenty-six years ago, and seeing now that some are still here while others are gone, even one with a heart of iron must feel sorrowful.
Luật thiên nhiên định vậy, duy có một điều hạnh phúc cho kiếp sống của chúng ta chỉ về thiêng liêng thấy cả toàn thể em út đã nối chí đặng giữ nghiệp Đạo, nếu có hưởng đặng mảy may hạnh phúc chăng chỉ có bao nhiêu đấy mà thôi. Natural law ordains it so. The only happiness in our life’s incarnation is to see, from the spiritual perspective, all the younger siblings continuing the mission to uphold the legacy of the Way. If there is any small happiness to be had, it is only that.
Ôi! Biết bao nhiêu khổ não, truân chuyên thương em, mà điều chẵng qua liễu Đạo của chị cái chết của chị trong đầu óc em biết sao mà nói, tưởng tượng quả quyết rằng vì chị bị cường quyền khảo quá thế, một người đa tình đa cảm như chị chúng đã khảo dượt với một phương pháp ấy không thế nào sống đặng. Oh! How much sorrow and hardship your sister endured. And it was all for the sake of her path in the Way. What her death means in your younger brother’s mind, how can I say it? I am firmly convinced that it was because your sister was so intensely persecuted by the powerful authorities. For a person of such deep feeling and sensitivity as she was, to be tested by them with such methods, there was no way she could have survived.
Đương khi bịnh chúng dắt đi hầu Tòa, dẫn ra dẫn vô đến nỗi khi trong Tòa ra rồi chị nói rằng: Không có chết giấc tại đó mà thôi, về tới nhà bịnh làm cho tới chết, mà chết phải chăng cái việc nghi ngờ của em không phải là mờ hồ, thì em dám lộng ngôn nói rằng chị đã tử vì Đạo là không quá lời. While she was sick, they took her to court, leading her in and out, to the point that when she came out of the courthouse she said, “It is a wonder I did not faint and die right there.” When she returned home, her illness progressed until her death. And that death—if your younger brother’s suspicion is not baseless, then I dare to speak boldly and say that it is no exaggeration to claim that she died for the Way.
Em đã làm Hộ Pháp chỉ ân hận một điều: Chị giàu sang tưởng nơi mặt thế này, người nào có thể nói với thiên hạ rằng: Trong kiếp sanh tôi giàu sang, nào ruộng đất, lầu đài ngọc ngà châu báu, không có món gì mà chị không có, chỉ tiếc một điều là của cải ấy không để nơi nào nó phải để. Your younger brother, acting as the Hộ Pháp, has only one regret: Your sister was wealthy. Who in this world could say: “In my lifetime, I was rich, with fields, mansions, jade, and gems”? There was nothing she did not have. The only pity is that this wealth was not placed where it should have been.
Nếu giờ phút này Bần Đạo nói: Người chị của ta có ân hận chăng là chỉ có bao nhiêu đó mà thôi. If at this moment I were to say that our sister has any regrets, it would only be that.
Bần Đạo nhớ lại khi khởi cất Đền Thánh thì đã ba phen thâu của tín đồ thâu của nhơn sanh, đặng cất Tòa Thánh cất không nỗi. I remember that when we began building the Great Divine Temple, we had already collected funds from the followers, from the people, three times, yet we still could not build the Holy Temple.
Tới ngày khởi cất, ngày Bần Đạo nhất định cất, có 13 ngàn đồng buổi đó không phải dễ, mở trong tủ ra chỉ còn: 1$46. On the day construction was to begin, the day I was determined to build, we had 13,000 piasters. In those days, that was not an easy sum. When I opened the safe, there was only $1.46 left.
Cất Toà Thánh trong lúc thời thế nguy ngập, người ta bất tín nhiệm chạy tiền không ra, không biết làm thế nào khởi đương ra cho mạnh mẽ đặng thâu tín nhiệm thiên hạ lại. We were building the Holy Temple in a time of great peril, people had no confidence and money could not be raised. I did not know how to start strongly enough to regain the people’s trust.
Túng tiền, Bần Đạo phải đến tại Vũng Liêm, tưởng đâu chị có dư giả mới đến, con người như thế này không đến nước túng thiếu quá lẽ. Strapped for money, I had to go to Vũng Liêm. I went because I thought my sister had plenty to spare; a person like her would surely not be in such dire straits.
Xuống tới dưới, tới chừng khi hỏi chị đặng mượn số tiền về khởi công cất Tòa Thánh, chị dắt đi xuống chỉ mấy kho lúa đầy nhóc hết, mà lúa 0$20 một giạ, hồi đời đương khuẩn bách từ Á tới Âu. When I arrived and asked her for a loan to start the construction of the Holy Temple, she led me to show me several granaries, all filled to the brim with paddy, but the paddy was only worth $0.20 per gia [a unit of volume, approx. 40 liters or 20 to 22 kg]. This was during a time of crisis from Asia to Europe.
No thì no triệu, bán lúa nếu có thể với giá bây giờ dầu 10 triệu trả cũng được. Một giạ có 0$20 tiền chị đó em. Ôi! Lúa có 0$20 có chết được không, Qua nói thiệt với em trong mình Qua không còn gì hết. She had millions in assets, yet the paddy—if she could sell it at today’s prices, she could pay off even 10 million. “A gia is only worth $0.20, my younger brother,” she said. “Oh! Can one die with paddy worth only $0.20? I’ll be honest with you, younger brother, I have nothing left on me.”
Ngồi suy nghĩ một hồi, vô mở tủ sắt lấy ra một hòm sắt lớn đầy vàng hết, từ Bà Cụ dĩ chí gia đình đều để đồ kỷ niệm trong ấy, hột xoàn nhiều hơn hết, đem hòm ấy đưa cho em đi cầm, thời buổi khuẩn bách này ngoài 90 ngàn tới 100 ngàn đặng khởi công cất Tòa Thánh thì được rồi, nhưng một ngày kia tới chừng trả rồi mới làm sao; lấy cầm thì được tới chừng chuộc thì tiền đâu, biết chuộc đặng hay không? Nói như vậy rồi cười với nhau mà thôi. After sitting and thinking for a moment, she went and opened an iron safe and took out a large iron box, completely full of gold. Everything from our dear old Mother to the family heirlooms was in it, with diamonds being the most numerous. She brought out the box and offered it to me to pawn, saying “In this time of crisis, somewhere between 90,000 to 100,000 should be enough to start building the Holy Temple.” It was enough. But one day, how could it be paid back? Taking it to pawn was fine, but when it came time to redeem it, where would the money come from? Would we even be able to redeem it? After saying that, we just laughed together.
Chị nói trên có huyền linh của Đức Chí Tôn dưới có cả đức tin con cái của Ngài, Nam cũng thế, Nữ cũng thế, đâu em về cất bướng coi, không cần lấy đồ này, cứ tin Đức Chí Tôn, em làm lúng cái coi được hay không. Bần Đạo về với hai bàn tay trắng làm đến thành. She said, “Above is the divine power of the Supreme Being; below is the faith of all His children, male and female alike. Why don’t you go back and just build it recklessly and see? You don’t need to take this. Just believe in the Supreme Being. Just do it blindly and see if it works or not.” I returned with two empty hands and built it to completion.
Cái đức tin mạnh mẽ như thế đó, nếu giờ phút này chị còn, chị ngó thấy thời cuộc này, không thế gì chị tưởng tượng có cái cảnh này được. Such was her strong faith. If she were still here today and saw the current situation, she could never have imagined this state of affairs.
Bên Phái Nữ hạng nhứt mấy người còn sống tại thế, mấy người còn sống thấy cái đại nghiệp Thiêng Liêng của Đức Chí Tôn đã tạo cho mấy người, mấy người đã được hưởng, hễ khi trong tâm của mình không đủ đức tin, tin nơi mình định vận mạng mình, cho Đạo, cho nòi giống, nếu nói là tôi vô phước không thế gì vô phước hơn người đó, bởi gì người đó không thấy được như tôi, dầu chị giờ phút này ôm Bình Bát Vu đi xin như Đức Thích Ca độ Đời, dám chắc chị không từ cầm Bình Bát Vu hành khất đặng hành Đạo như Đức Phật Tổ, không khi nào chối từ và lấy làm hạnh phúc đặng làm điều ấy. To the Female Side, first of all, those of you who are still alive in this world, those who still live to see the great Divine legacy that the Supreme Being has created for you, which you have been fortunate to enjoy—if in your hearts you do not have enough faith, enough faith in yourselves to determine your own destiny for the Way, for the race, and if you say “I am unfortunate,” then there is no one more unfortunate than that person. Because that person cannot see as I see. Even if your sister at this moment were to take up an alms bowl and go begging to save the World like the Shakyamuni Buddha, I am certain she would not refuse to hold an alms bowl as a mendicant to practice the Way like the Patriarch Buddha. She would never refuse and would find it a happiness to do so.
Thử nghĩ như thế đó, cả toàn thể phái nữ, mấy chị phái nữ, mấy chị lớn kia: Kẻ qua đời, người già yếu, nối chí đặng hay chăng là đàn em. Bao giờ họ thấy Thiêng Liêng Vị họ cũng làm, làm mà dòm lộn lại coi đàn em nó có kế chí mình hay không? Nối chí đặng gìn giữ đại nghiệp Thiêng Liêng này hay chăng? Mặc dầu có mất chút ít mà có kế nghiệp đặng khỏi tuyệt tự, thì Bần Đạo dám chắc họ không hưởng được hạnh phúc nào bằng. Think about it like that, all of you on the female side, you elder sisters: Some have passed on, others are old and weak. Whether their mission can be continued depends on the younger siblings. Whenever they see their Divine Rank, they will still work. But as they work, they look back to see if the younger generation is following in their footsteps. Can they continue the mission to preserve this great Divine legacy? Even if it means losing a little, if the legacy can be continued so that the line does not die out, then I am certain they could enjoy no greater happiness.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.