Q.5/13: CÁI THIỆT PHẬN CỦA CHÚNG TA ĐỐI VỚI VẠN LINH. | Q.5/13: OUR TRUE DUTY TOWARDS ALL SOULS. |
---|---|
Đền Thánh đêm 14/4 năm Nhâm Thìn (07/5/1952) | Great Divine Temple on the night of the 14th day of the 4th lunar month of the year of the Dragon (May 7, 1952) |
Đêm nay Bần Đạo xin giảng cái thiệt phận của chúng ta đối với Vạn Linh, tức nhiên cái thiệt phận của chúng ta đối với bạn đồng sinh của chúng ta. | Tonight, I will preach about our true duty towards the All Souls, that is, our true duty towards our fellow beings. |
Phải chăng chúng ta khổ vì cái sống của chúng ta mỗi ngày, hễ còn ngày nào sống, chúng ta vẫn bị khuôn luật bảo vệ sống còn ấy, nó làm cho chúng ta phải phai lợt một tâm tình của chúng ta đối với bạn đồng sinh của chúng ta, nghĩa là vì chúng ta đã quá khổ, chúng ta đã vô tình với bạn chúng ta đó vậy. | Is it not so that we suffer because of our daily life? For as long as we live, we are still bound by that law of self-preservation, and it causes a sentiment within us towards our fellow beings to fade—that is, because we have suffered so much, we have become indifferent to our fellows. |
Chúng ta thử để cái trí não bình tĩnh một lúc cũng như các thi gia, các văn sĩ kia để rảnh rang cái trí của mình giây phút dòm cả vạn vật đồng sinh với ta, rồi chúng ta tìm tòi hiểu cái khuôn Luật Thiên Nhiên kia đã định phận cho họ thế nào? Thì ta biết cái định phận của ta thế ấy. | Let us try to quiet our minds for a moment, like those poets and writers who free their minds for a moment to observe all the creatures born together with us. And let us then seek to understand how that Law of Nature has ordained their duty. Then we will know our own duty. |
Vạn vật đồng sinh với ta tức nhiên bạn đồng sanh với ta trên mặt thế này, nó có cái khuôn luật hiệp quần. Hiệp quần cốt yếu để bảo thủ cái sanh mạng của mình với một năng lực đa số, tức nhiên cái năng lực mạnh mẽ hơn cái năng lực cá nhân mình, dầu cho ong kiến hay các thú vật, hiển nhiên trước mắt của chúng ta đã ngó thấy cái khuôn luật ấy nó buộc mình phải sống hiệp quần với nhau mà thôi. | The myriad of things born together with us are our fellow beings on this earth, and they are subject to the law of community. The purpose of community is to preserve one’s life with the power of the majority, that is, a power stronger than one’s individual power. Whether it is bees, ants, or animals, it is plain to see before our eyes that this law obliges them to live together in a community. |
Thảng như có cái tình cảnh éo le mà họ phải lìa cái đoàn thể của họ, nó tỏ ra trước mắt ta ngó thấy cái tình trạng buồn thảm thê lương thế nào? | If some difficult circumstance forces them to leave their group, how does the sorrowful and tragic state that is revealed before our eyes make us feel? |
Các nhà thi gia khi cầm cây bút để tinh thần thi sĩ của mình dòm vạn vật ngó thấy cái cảnh tượng ấy, nó làm cho họ cảm kích thế nào. | When poets take up their pens and, with their poetic spirit, look upon the myriad of things and see such a sight, how it moves them! |
Chúng ta thử thấy một buổi chiều kia trời hầu khuất, vạn vật đìu hiu, giữa không trung một con nhạn lạc nào nó bay vơ vẩn một mình, đời nó chích đôi lìa bạn không có đoàn thể gì cái tâm hồn của ta nó cảm khích thế nào? Đau đớn cho tình trạng con vật đó biết bao nhiêu mà nói. | Let us imagine one evening as the sun is about to set, and all of creation is desolate. In the middle of the sky, a lone, lost wild goose flies aimlessly by itself. Its life, separated from its mate and companion, with no group to belong to—how does that move our soul? The pain we feel for that creature’s situation is beyond words. |
Trước mắt chúng ta đã ngó thấy con kiến, thử thấy một con kiến đã chết, đàn kiến cốt yếu cả ngày lo ăn, duy có kiếm sống kiếm ăn mà thôi, có một con kiến chết giữa đường, nó liền bỏ phận kiếm ăn ấy, phận sự vĩ đại trọng hệ vác con kiến ấy về ổ. | Before our eyes we have seen the ant. Try observing a dead ant. A colony of ants is primarily focused all day on foraging, only seeking food to live. Yet if one ant dies in their path, they immediately abandon that duty of foraging—a great and important duty—to carry that dead ant back to the nest. |
Chúng ta muốn thí nghiệm, bắt một con ong trong một ổ ong liệng vô trong cái mành mành của con nhện cho dính, thì thấy một bầy kia nhẩy vô dính cả bầy cả lũ, cốt yếu đến giải vây cho bạn, đến nước nhào vô không còn năng lực nào cản nỗi, đã quá đông thì sẽ tiêu dứt mãnh nhện ấy, đặng cứu bạn. | If we wish to experiment, catch a bee from a hive and throw it into a spider’s web so it gets stuck. You will see the whole swarm jump in and get stuck, swarm after swarm, with the sole purpose of rescuing their companion. They will rush in to the point that no force can stop them; being so numerous, they will destroy that spider’s web to save their friend. |
Con chim ở trên Trời, loài người đã khôn ngoan bắt một con bạn của nó cột cẳng hay xỏ mũi cho dính trong bẩy đặng gài, nó nhảy nha nhảy nhót, những con kia thấy cảnh thương tâm, nó xuống chịu khổ với bạn, nên mới bị bắt. | The bird in the sky—clever humans catch one of its companions, tie its leg or pierce its nose to get it stuck in a trap. It jumps and hops about. The other birds, seeing this pitiful sight, descend to suffer with their friend, and thus are caught themselves. |
Chúng ta ngó thấy vạn vật vậy, hỏi vạn vật đã đối với nhau dường ấy, thiên luật định vạn vật đối với nhau như thế. Còn ta đây. Hỏi ta đối với bạn đồng sinh của ta thế nào? | We see this in all creatures. If the myriad of things behave towards each other in such a way, it is because heavenly law has ordained that they treat each other thus. And what about us? Ask how we treat our fellow beings. |
Đối với vạn vật chúng ta có biết đau đớn khổ não của họ chăng? Đối với bạn đồng sinh của chúng ta, bạn loài người của chúng ta, ta biết có đau thảm, có sầu tủi khổ não của họ chăng, biết tình trạng của họ sống thế nào? | Do we feel the pain and sorrow of the myriad of creatures? As for our human companions, do we know their pain, their sorrow, their grief, and their suffering? Do we know the state of their lives? |
Bạn khổ ta biết được định được cả cái khối đau đớn trong thân thể của họ, trong tâm hồn của ho; đối với vạn vật ta thấy cảnh thê lương như thế. | When a friend suffers, do we know and can we determine the full extent of the pain in their body, in their soul? We see such tragic scenes in the myriad of creatures. |
Còn trong Đạo đối với bạn đồng sinh, bạn người của ta đây một kiếp sống trọn vẹn chung cùng với họ, chia đau sớt thảm, tình trạng họ như ta, hễ họ khổ thế nào ta khổ thế đó. | And in the Way, regarding our fellow beings, our human friends, with whom we share one whole life, sharing their pain and sorrow—their situation is the same as ours. However they suffer, so do we. |
Rồi thử chúng ta làm bộ để dấu hỏi thiệt phận của chúng ta đối với họ thế nào? | And so let us pretend to ask the question: what is our true duty towards them? |
Hại thay! Trong vạn vật dầu cho thú cầm côn trùng đi nữa cũng như quả kiếp con người. Nó có nguyên vật, hóa vật, quỉ vật như người vậy. Nó cũng bị quả kiếp vậy. | Alas! Among all creatures, even beasts, birds, and insects, it is the same as with the karmic cycles of humans. They have original beings, evolved beings, and fallen beings, just like people. They too are subject to karmic cycles. |
Trong khi quả kiếp ấy, khuôn luật quả kiếp ấy, nó có thể để chúng ta biết rằng: Con người của ta duy có tu, chơn tu của mình có thể đầu kiếp lên trong cảnh hiền lành chất phác, còn những kẻ không tu thì hung hăng bạo ngược. | In that karmic cycle, the law of that karmic cycle can let us know this: For humans, only through true cultivation can one be reincarnated into a gentle and simple state, while those who do not cultivate will be fierce and violent. |
Con vật kia cũng thế, hễ nó có thiện căn của nó, nó hiền lương, kêu là lương vật. Bởi như thế có quả kiếp thì nó phải vay trả với nhau thành ra ác vật, chẳng phải vì ác vật ấy mà ta bỏ qua lãnh đạm với bạn đồng sinh của ta, chúng sẽ để câu hỏi: Ngài thật hiền lương a! Ngài thương vạn vật, như con cọp, như beo, thú kia, Ngài định phận nó như thế nào? | It is the same with animals. If it has a root of goodness, it is gentle, called a “gentle creature” (lương vật). Because there are karmic cycles, they must have debts and repayments with each other, thus becoming “evil creatures” (ác vật). We must not, because of these evil creatures, ignore and be indifferent to our fellow beings. They will pose the question: “You are truly gentle! You love all creatures, but what about the tiger, the leopard, and other beasts? How do you define their place?” |
Bần Đạo nói nó đã bị quả kiếp, một ác kiếp của nó, nó đối với con vật ác nghiệt lắm, nó đối với con vật thế nào thây kệ nó, ta duy có biết thương quả kiếp yêu nghiệt của nó, đau đớn cho nó. Chúng ta không thể cừu hận oán ghét tàn sát nó. | I say, it has suffered a karmic retribution, an evil life cycle. It is very cruel towards other animals. But how it treats other animals is its own affair. We only know to love its miserable, karmic cycle, to feel pain for it. We cannot hate, resent, or slaughter it. |
Cũng như loài người, còn người kia sẽ hỏi Ngài, có tình cảm đối với tất cả kẻ hiền lương nhơn đức, kẻ hung bạo tàn ác kia đã giết người cướp của, tàn sát thiên hạ kia có tình cảm với họ, đồng với tình cảm kẻ thiện lương kia chăng? | It is the same with people. Another person will ask, “Sir, you have affection for all the gentle, virtuous, and good people. But what about the fierce and cruel ones who murder, rob, and slaughter the people? Do you have the same affection for them as you do for the good people?” |
Chắc Bần Đạo cũng trả lời như thế ấy. Vì quả kiếp nó tàn ác: Con đường đi lên nó không đi, nó đi xuống mang thú hình, thì ta thây kệ nó. Ta chỉ biết đau đớn tủi hổ dùm cho nó vậy thôi, ta chỉ biết khóc với giọt huyết lệ của ta với nó mà thôi, chớ chúng ta không có quyền oán ghét nó, bởi kiếp sống nó đau khổ như kiếp sống của ta. | I would surely answer in the same way. It is because of its karmic cycle that it is cruel. It does not take the path that leads up; it goes down and takes on the form of a beast, so we let it be. We only know how to feel the pain and shame on its behalf. We only know how to cry tears of blood for it. We have no right to hate it, because its life is as full of suffering as our own. |
Lời tục ta có nói: Đồng bịnh tương thân. Đồng khí tương cầu. |
Our popular saying goes: Those who share an illness feel for each other. Those who share the same spirit seek each other out. |
Của nó thế nào ta thế ấy, đau khổ nó thế nào ta thế ấy, không quyền ghét bỏ tàn sát nó. Đó là thiệt phận của ta đó vậy. | As theirs is, so is ours; as their suffering is, so is ours. We have no right to hate, abandon, or slaughter them. That is our true duty. |
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.