8 – Chơn Truyền Bí Yếu. [1953]

Q.6/1-08: Chơn Truyền Bí Yếu. Q.6/1-08: The Essential Secret of the True Transmission.
Lời Giảng Đạo của ĐỨC HỘ PHÁP tại ĐỀN THÁNH đêm 15 tháng 4 năm Quí Tỵ Sermon by HIS HOLINESS HO PHAP at the GREAT DIVINE TEMPLE on the night of the 15th day of the 4th month, Year of Quý Tỵ
Đêm nay Bần Đạo giảng Đạo hơi lâu một chút, cả toàn thể con cái Đức Chí Tôn có hơi mệt một chút, dầu có mỏi cũng đừng phiền vì lâu lâu mới có một lần giảng Đạo. Tonight, I will preach for a little while longer. All the children of the Supreme Being may be a little tired; even if you are weary, do not be vexed, for it is only once in a long while that I get to preach.
Bần Đạo đêm nay giảng Đạo có Chơn truyền Bí yếu trong đó cả con cái Đức Chí Tôn nên để ý cho lắm, nghe và nhớ những ai đã để tâm tìm Đạo họ sẽ để một dấu hỏi (?) họ nói vì lẽ gì? Cái lý do gì mà Đức Chí Tôn đến lập Giáo? Tonight, I am preaching on a subject that contains the Essential Secret of the True Transmission. All children of the Supreme Being should pay very close attention, listen, and remember. Those who have set their hearts on seeking the Way will ask a question: “For what reason?” “For what reason did the Supreme Being come to establish a Religion?”
Đêm nay Bần Đạo giảng về cái đại nghiệp Thiêng Liêng của Đạo đối với con cái khổ não của Ngài, họ đã để dấu hỏi (?) Đức Chí Tôn đến đặng chi? Đặng làm gì? Khi mà các vị Giáo Chủ đã đến lập các nền Tôn Giáo rồi. Thử hỏi trong cái phương diện của Ngài đến với phương diện cũ kỷ của các vì Giáo Chủ thể nào? Để dấu hỏi chúng ta tìm hiểu. Tonight I will preach on the great Divine legacy of the Way with respect to His suffering children. They have posed the question: “For what purpose did the Supreme Being come? To do what, when the founders of other religions have already come and established their faiths?” Let us ask: “How does the manner of His coming compare with the old ways of the previous founders?” Let us ask this question and try to understand.
Phải chăng Ngài đến đặng Ngài chia khổ não cùng con cái của Ngài. Phải chăng Ngài đến cùng chúng ta với sự từ bi bác ái của Ngài đặng Ngài cứu khổ cho toàn con cái của Ngài đó vậy. Phải chăng ngoài ra mục đích ấy thì chúng ta không thể lấy lý do gì mà giải nghĩa cho hết được. Is it not so that He came to share in the suffering of His children? Is it not so that He came to us with His compassion and charity to save all His children from suffering? Indeed, besides this purpose, we can find no other reason that can fully explain it.
Ngộ nghĩnh thay! Ngài đến lập Giáo mà Ngài không có giáng trần, Ngài không có xác thịt, trái lại Ngài chia khổ não cùng con cái của Ngài bằng một cái quyền năng Thiêng Liêng vô đối đó vậy. Ngài có đủ phương thế làm một cách ngộ nghĩnh là Ngài dùng quyền năng Thiêng Liêng kia Ngài đã tạo thành nền Tôn Giáo Cao Đài hôm nay chẳng phải là điều dễ. How remarkable! He came to establish a Religion, yet He did not incarnate on earth. He has no flesh and blood. Instead, He shares in the suffering of His children through an unparalleled Divine power. He possesses the means to do this in a wondrous way: He used that Divine power to create the Cao Đài Religion as it is today, which was no easy feat.
Bần Đạo nói rằng: Ngài đến đặng Ngài tạo đại nghiệp cho chúng ta, thì chúng ta mới có phương thế quan sát tận tường được. Ngài đến đặng Ngài trụ cả lương sanh lại. Ngài lấy xác phàm của họ đặng làm Thánh Thể của Ngài là Hội Thánh, Thánh Thể của Ngài cốt yếu là thay thế hình ảnh hữu hình của Ngài, hình ảnh phàm tục của Ngài, với bằng cớ hiển nhiên trước mắt là Ngài dùng quyền năng cô đối để chia khổ cùng con cái của Ngài, sự thật là đó vậy, khéo léo hay chăng là trong các lương sanh của Ngài thống họp lại làm Thánh Thể của Ngài, Ngài chỉ cho họ cái quyền trước hết là quyền làm Thầy để giáo hóa chúng sanh, nếu đáng phận làm Thầy ấy thì mới vào hàng phẩm làm Cha, làm Anh Cả con cái của Ngài. I say: He came to create a great legacy for us, so that we would have the means to observe it clearly. He came to gather all the virtuous beings. He took their mortal flesh to become His Divine Body, which is the Sacerdotal Council. The essential purpose of His Divine Body is to be the tangible, visible replacement for His physical image, His mortal form. The clear evidence before our eyes is that He uses an unparalleled power to share in the suffering of His children. That is the truth of it. Whether it is done skillfully or not lies in how His virtuous beings unite to form His Divine Body. He gives them the first right, the right to be Teachers, to educate sentient beings. If one is worthy of being a Teacher, one may then enter the rank of Father, of Eldest Brother to His children.
Bằng cớ hiển nhiên là trong Thánh Thể của Ngài từ Giáo Hữu, Giáo Sư, Phối Sư, Đầu Sư, Chưởng Pháp rồi lên tới Giáo Tông mới được quyền kêu Anh Cả mà thôi. The clear evidence is that within His Divine Body, from Priest, to Bishop, to Archbishop, to Cardinal, to Legislative Cardinal, only upon reaching Pope is one granted the right to be called “Eldest Brother.”
Ngài lấy cái quyền anh cả đặng chi? Có phải quyền huynh thế ngôn chăng? Quả nhiên vậy. Tỷ thí như một ông Cha trong con cái của Ngài muốn cho có mực thước chuẩn thằng để thay thế Ngài thì Ngài phải lựa chọn ai trước hết, có lẽ Ngài lựa người con trưởng nam, tức nhiên người Anh Cả có đủ quyền giáo hóa đoàn em đi cho có mực thước lẽ tự nhiên đó vậy. Làm cha ấy đặng chi? Phải chăng làm cha ấy đặng điều đình trong gia đình, nuôi nấng đoàn con của họ, bằng cớ hiển nhiên vẫn vậy. For what purpose did He grant the authority of an eldest brother? Is it the right of a brother to speak for the father? Indeed it is so. Take for example a father among his children; if he wants a standard, a rule to represent him, whom must he choose first? He would probably choose his eldest son, that is, the Eldest Brother, who has the full authority to guide his younger siblings so they may follow a proper path. This is a natural principle. For what purpose is one made a “father”? Is it not to manage the family and raise one’s children? The clear evidence is so.
Nếu ông cha đã chọn người con trưởng nam thay thế quyền cha để nuôi nấng, dạy dỗ, dìu dắt đoàn em thì tức nhiên người ấy phải đủ đầy đức hạnh thì ông cha mới giao trọng trách ấy. Một điều trọng yếu hơn hết là làm sao cho cả con cái của Ngài không có chịu nghèo đói, khổ não, truân chuyên, thúc phược nô lệ của đời như trước kia thì mới đáng người Anh Cả đó vậy. If a father has chosen his eldest son to assume the father’s authority to raise, teach, and guide the younger siblings, then that person must be of complete virtue for the father to entrust him with such a heavy responsibility. The most important thing is to ensure that all of His children do not suffer from poverty, hunger, hardship, toil, and the bondage of worldly servitude as before. Only then is one worthy of being the Eldest Brother.
Đức Chí Tôn đến lập giáo Ngài có nói: Thầy đến đặng Thầy chia khổ não cùng con cái của Thầy. Ngài lập Hội Thánh là cốt yếu làm cho nên hình, nên tướng cho nó biến ra thành đại nghiệp Thiêng Liêng của Đạo. When the Supreme Being came to establish this religion, He said: “I have come to share in the suffering of my children.” He established the Sacerdotal Council with the essential purpose of giving form and substance to it, so that it might transform into the great Divine legacy of the Way.
Hôm nay chúng ta có thể nói rằng: Cái quyền năng đại nghiệp Thiêng Liêng của Đạo nó sẽ giàu có mà chớ, giàu của cải ấy để làm gì? Chúng ta thấy trước mắt các nền Tôn Giáo từ trước giàu có sang trọng của họ biết bao nhiêu mà họ đã chia khổ cùng con cái của Ngài chưa? Chưa có chia. Nếu có chăng là quyền Thiêng Liêng của Đức Chí Tôn tức nhiên là Ông Trời mà thôi. Today we can say: The power of the great Divine legacy of the Way will surely become rich. But for what purpose is this wealth? We see before our eyes that the religions of the past have been so wealthy and opulent, but have they ever shared in the suffering of His children? They have not. If there was any sharing, it was only through the Divine power of the Supreme Being, that is, God the Father.
Phải chăng cả nhơn sanh thống khổ chừng nào thì họ cứ ngước mặt lên kêu Trời, còn than thì chẳng biết than với ai, chỉ có than với Trời mà thôi. Biết bao nhiêu tâm hồn thống khổ đã kêu Ngài biết mấy lượt, kêu gào cảnh khổ não đường đời của cái sống khổ biết bao nhiêu. Is it not so that the more all of humanity suffers, the more they look up and cry out to Heaven? As for complaining, they do not know with whom to complain; they can only complain to Heaven. How many suffering souls have called out to Him so many times, crying out about the hardships of the path of life, the immense suffering of existence.
Ta thử nghĩ, đoàn anh kia thấy đoàn em khổ não, chịu đói khát, chịu rách rưới, chịu truân chuyển, chịu lệ thuộc, chịu đủ thức cái khổ trên đời về phần xác của họ, trong khi con cái của Ngài đã lâm vào cảnh khổ não ấy, thì đoàn anh lại không biết dìu đỡ, nuôi nâng con cái của Ngài, một mảy may gì hết. Trái lại nó lợi dụng cái khổ não con cái của Ngài đặng làm sang trọng, vinh hiển của nó. Khi Ông Cha nghe đoàn con khổ não kêu nài đường đó, thử hỏi tâm hồn của Ông Cha như thế nào ? Nếu trong gia đình phận sự Ông Cha như thế đó, thì có lẽ Đức Chí Tôn cũng thế ấy và phải hơn nữa. Let us consider: a group of older brothers sees their younger siblings suffering, starving, in rags, enduring hardship, servitude, and every kind of physical suffering in the world. Yet while His children are plunged into such misery, the older brothers do not know how to support, raise, or help His children in the slightest. On the contrary, they take advantage of the suffering of His children to aggrandize themselves, for their own splendor and glory. When the Father hears the suffering cries of his children on that path, what must His soul feel like? If that is the duty of a father within a family, then surely it must be the same for the Supreme Being, and even more so.
Bần Đạo đã giải nghĩa như thế và Bần Đạo nói quả quyết, cái đại nghiệp Thiêng Liêng của Đạo nếu không bảo vệ được kẻ ăn mày còn đang vẫn vơ ngoài chợ, họ không được hưởng sự giàu có của Đạo, thì cả đại nghiệp này là dối và là đồ bỏ. I have explained it thus, and I state with conviction: if the great Divine legacy of the Way cannot protect the beggar who is still wandering in the marketplace, if he does not get to enjoy the wealth of the Way, then this entire great legacy is a lie and is to be discarded.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.