30 – Cua và Khỉ

The Crab And The Monkey Cua và Khỉ
There was once a crab who lived in a hole on the shady side of a mountain. Ngày xửa ngày xưa, bên sườn núi rợp bóng cây có một cô Cua sống trong một cái tổ nhỏ.
She was a very good housewife, and so careful and industrious that there was no creature in the whole country whose hole was so neat and clean as hers, and she took great pride in it. Cô là một người quán xuyến nhà cửa rất giỏi, lại cẩn thậnsiêng năng đến nỗi khắp vùng không có sinh vật nào có cái tổ gọn gàng, sạch sẽ được như cô. Cô rất đỗi tự hào về điều đó.
One day she saw lying near the mouth of her hole a handful of cooked rice which some pilgrim must have let fall when he was stopping to eat his dinner. Một ngày nọ, cô thấy gần miệng tổ của mình có một vắt cơm nắm, hẳn là của một khách hành hương nào đó dừng chân ăn trưa đánh rơi.
Delighted at this discovery, she hastened to the spot, and was carrying the rice back to her hole when a monkey, who lived in some trees near by, came down to see what the crab was doing. Mừng rơn, cô vội chạy tới và đang định tha vắt cơm về tổ thì một con Khỉ sống trên mấy cái cây gần đó nhảy xuống xem cô Cua đang làm gì.
His eyes shone at the sight of the rice, for it was his favourite food, and like the sly fellow he was, he proposed a bargain to the crab. Mắt Khỉ sáng rực lên khi thấy vắt cơm, vì đó là món khoái khẩu của nó. Vốn là một gã ranh mãnh, Khỉ liền gạ gẫm đổi chác với Cua.
She was to give him half the rice in exchange for the kernel of a sweet red kaki fruit which he had just eaten. Cua sẽ đưa cho nó một nửa vắt cơm để đổi lấy một hột của quả hồng đỏ mọng mà nó vừa ăn xong.
He half expected that the crab would laugh in his face at this impudent proposal, but instead of doing so she only looked at him for a moment with her head on one side and then said that she would agree to the exchange. Khỉ đã nghĩ bụng chắc Cua sẽ cười vào mặt nó vì lời đề nghị trơ trẽn này, nhưng Cua không làm vậy. Cô chỉ nghiêng đầu nhìn Khỉ một lúc rồi đồng ý.
So the monkey went off with his rice, and the crab returned to her hole with the kernel. Thế là Khỉ ôm vắt cơm đi mất, còn Cua thì mang hạt hồng về tổ của mình.
For some time the crab saw no more of the monkey, who had gone to pay a visit on the sunny side of the mountain; but one morning he happened to pass by her hole, and found her sitting under the shadow of a beautiful kaki tree. Một thời gian sau, Cua không thấy Khỉ đâu nữa, vì nó đã sang sườn núi bên kia đầy nắng để dạo chơi. Nhưng rồi một buổi sáng, Khỉ tình cờ đi ngang qua tổ của Cua và thấy cô đang ngồi dưới bóng mát của một cây hồng rất đẹp.
‘Good day,’ he said politely, ‘you have some very fine fruit there! “Chào cô Cua,” Khỉ lễ phép nói, “Cô có cây hồng sai trĩu quả quá!
I am very hungry, could you spare me one or two?’ Tôi đang đói lắm, cô có thể cho tôi xin một vài quả được không?”
‘Oh, certainly,’ replied the crab, ‘but you must forgive me if I cannot get them for you myself. I am no tree-climber.’ “Ồ, dĩ nhiên rồi,” cô Cua đáp, “nhưng xin ngài thông cảm cho, tôi không thể tự mình hái cho ngài được. Tôi đâu có biết leo trèo.”
‘Pray do not apologise,’ answered the monkey. ‘Now that I have your permission I can get them myself quite easily.’ And the crab consented to let him go up, merely saying that he must throw her down half the fruit. “Xin cô đừng áy náy,” Khỉ trả lời. “Có lời của cô là tôi có thể tự mình hái được dễ dàng.” Cô Cua đồng ý cho nó trèo lên cây, chỉ dặn rằng nó phải ném xuống cho cô một nửa số quả hái được.
In another moment he was swinging himself from branch to branch, eating all the ripest kakis and filling his pockets with the rest, and the poor crab saw to her disgust that the few he threw down to her were either not ripe at all or else quite rotten. Trong nháy mắt, Khỉ đã thoăn thoắt chuyền từ cành này sang cành khác, chén sạch những quả hồng chín mọng nhất, còn lại thì nhét đầy hai túi. Cô Cua tội nghiệp ngán ngẩm nhìn những quả mà Khỉ ném xuống cho mình: toàn là quả xanh chát hoặc đã dập nát.
‘You are a shocking rogue,’ she called in a rage; but the monkey took no notice, and went on eating as fast as he could. “Đồ lừa đảo xấu xa kia!” cô Cua tức giận hét lên. Nhưng Khỉ chẳng thèm đếm xỉa, cứ mải miết ăn.
The crab understood that it was no use her scolding, so she resolved to try what cunning would do. Cua hiểu rằng mắng mỏ cũng vô ích, nên cô quyết định dùng mưu trí xem sao.
‘Sir Monkey,’ she said, ‘ you are certainly a very good climber, but now that you have eaten so much, I am quite sure you would never be able to turn one of your somersaults.’ “Ngài Khỉ ơi,” cô nói, “ngài leo trèo quả là giỏi thật, nhưng giờ đã ăn no căng bụng thế kia, tôi dám chắc ngài không tài nào nhào lộn một vòng được nữa đâu.”
The monkey prided himself on turning better somersaults than any of his family, so he instantly went head over heels three times on the bough on which he was sitting, and all the beautiful kakis that he had in his pockets rolled to the ground. Khỉ vốn rất tự phụ về tài nhào lộn hơn bất cứ ai trong họ nhà mình, nên nghe vậy liền lộn nhào ba vòng ngay trên cành cây nó đang ngồi. Thế là tất cả những quả hồng ngon lành trong túi nó đều lăn lông lốc xuống đất.
Quick as lightning the crab picked them up and carried a quantity of them into her house, but when she came up for another the monkey sprang on her, and treated her so badly that he left her for dead. Nhanh như chớp, Cua bò ra nhặt lấy nhặt để, tha một mớ vào nhà. Nhưng khi cô vừa bò ra để tha thêm, Khỉ đã từ trên cây nhảy xổ xuống, đánh cô một trận thừa sống thiếu chết.
When he had beaten her till his arm ached he went his way. Đánh đến mỏi cả tay, nó mới bỏ đi.
It was a lucky thing for the poor crab that she had some friends to come to her help or she certainly would have died then and there. Thật may cho cô Cua tội nghiệp là vẫn còn những người bạn tốt đến giúp đỡ, nếu không cô đã chết ngay tại chỗ.
The wasp flew to her, and took her back to bed and looked after her, and then he consulted with a rice-mortar and an egg which had fallen out of a nest near by, and they agreed that when the monkey returned, as he was sure to do, to steal the rest of the fruit, that they would punish him severely for the manner in which he had behaved to the crab. Ong Bầu bay tới, dìu cô vào giường chăm sóc. Sau đó, Ong Bầu bàn bạc với một cái Cối Giã Gạo và một quả Trứng gần đó vừa rơi khỏi tổ. Cả bọn đồng lòng rằng khi Khỉ quay lại để trộm nốt số quả hồng còn lại, chúng sẽ trừng trịmột trận ra trò vì cách nó đã đối xử với Cua.
So the mortar climbed up to the beam over the front door, and the egg lay quite still on the ground, while the wasp set down the water-bucket in a corner. Thế là Cối Giã Gạo trèo lên nấp trên xà nhà ngay cửa ra vào, Trứng thì nằm im lìm trên nền đất, còn Ong Bầu thì đặt một thùng nước ở trong góc.
Then the crab dug itself a deep hole in the ground, so that not even the tip of her claws might be seen. Sau cùng, Cua đào một cái hố sâu nấp mình dưới đất, không để lộ ra dù chỉ là một cái đầu móng.
Soon after everything was ready the monkey jumped down from his tree, and creeping to the door began a long hypocritical speech, asking pardon for all he had done. Mọi thứ vừa chuẩn bị xong thì Khỉ đã nhảy từ trên cây xuống. Nó rón rén đến cửa và bắt đầu nói những lời xin lỗi bằng giọng điệu giả nhân giả nghĩa.
He waited for an answer of some sort, but none came. He listened, but all was still; then he peeped, and saw no one; then he went in. Nó chờ một lời đáp lại nhưng chẳng có ai trả lời. Nó lắng tai nghe, nhưng tất cả đều tĩnh lặng; rồi nó nhòm vào, cũng chẳng thấy ai. Thế là nó bước vào trong.
He peered about for the crab, but in vain; however, his eyes fell on the egg, which he snatched up and set on the fire. Nó ngó nghiêng tìm Cua nhưng vô ích. Bỗng, mắt nó nhìn thấy quả Trứng. Nó chộp lấy quả Trứng rồi đặt lên bếp lửa.
But in a moment the egg had burst into a thousand pieces, and its sharp shell struck him in the face and scratched him horribly. Nhưng trong phút chốc, quả Trứng nổ tung thành trăm ngàn mảnh, vỏ trứng sắc nhọn găm vào mặt khiến hắn đau điếng.
Smarting with pain he ran to the bucket and stooped down to throw some water over his head. As he stretched out his hand up started the wasp and stung him on the nose. Đau rát điếng người, nó chạy vội đến thùng nước, cúi xuống định vốc nước lên mặt cho đỡ rát. Khi nó vừa đưa tay ra, Ong Bầu từ đâu bay vọt ra, chích một phát vào đúng mũi Khỉ.
The monkey shrieked and ran to the door, but as he passed through down fell the mortar and struck him dead. Khỉ thét lên một tiếng kinh hoàng rồi lao ra cửa, nhưng khi vừa chạy qua, Cối Giã Gạo từ trên xà nhà rơi thẳng xuống, đè bẹp Khỉ, khiến hắn toi mạng.
‘After that the crab lived happily for many years, and at length died in peace under her own kaki tree. Sau chuyện đó, cô Cua sống hạnh phúc nhiều năm về sau, và cuối cùng thanh thản qua đời dưới gốc cây hồng của mình.
[From Japanische Mahrchen.] [Phỏng theo Truyện Cổ Nhật Bản]
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.