33 – Vương Quốc Loài Mèo

The Colony of Cats Vương Quốc Loài Mèo
Long, long ago, as far back as the time when animals spoke, there lived a community of cats in a deserted house they had taken possession of not far from a large town. Ngày xửa ngày xưa, vào cái thuở mà loài vật còn biết nói tiếng người, có một bầy mèo sống quần tụ trong một ngôi nhà bỏ hoang, cách một thị trấn lớn không xa.
They had everything they could possibly desire for their comfort, they were well fed and well lodged, and if by any chance an unlucky mouse was stupid enough to venture in their way, they caught it, not to eat it, but for the pure pleasure of catching it. Cuộc sống của chúng vô cùng sung túc, chẳng thiếu thứ gì, được ăn no mặc ấm, và nếu chẳng may có một con chuột xấu số nào đó dại dột đi lạc vào lãnh địa của chúng, chúng sẽ vồ lấy, không phải để ăn thịt, mà chỉ để thỏa cái thú vờn mồi.
The old people of the town related how they had heard their parents speak of a time when the whole country was so overrun with rats and mice that there was not so much as a grain of corn nor an ear of maize to be gathered in the fields; and it might be out of gratitude to the cats who had rid the country of these plagues that their descendants were allowed to live in peace. Các bô lão trong thị trấn kể rằng họ từng nghe ông bà mình nói về một thời cả xứ sở bị chuột lớn chuột nhỏ hoành hành, đến nỗi ngoài đồng không còn lấy một hạt thóc, một bắp ngô để mà thu hoạch; và có lẽ chính vì lòng biết ơn bầy mèo đã trừ họa cho xứ sở mà con cháu của chúng mới được sống yên ổn đến vậy.
No one knows where they got the money to pay for everything, nor who paid it, for all this happened so very long ago. Chẳng ai biết chúng lấy tiền đâu ra để chi trả cho mọi thứ, cũng chẳng biết ai đã trả tiền, vì tất cả chuyện này đã xảy ra từ rất, rất lâu rồi.
But one thing is certain, they were rich enough to keep a servant; for though they lived very happily together, and did not scratch nor fight more than human beings would have done, they were not clever enough to do the housework themselves, and preferred at all events to have some one to cook their meat, which they would have scorned to eat raw. Nhưng có một điều chắc chắn là chúng đủ giàu có để thuê cả người hầu; bởi lẽ dù sống với nhau rất hòa thuận, cào cấu chí chóe cũng chẳng hơn con người là bao, nhưng chúng lại không đủ khéo léo để tự làm việc nhà, vả lại chúng thích có người nấu cho những món thịt khoái khẩu hơn, vì lũ mèo quý tộc này khinh chẳng thèm ăn thịt sống.
Not only were they very difficult to please about the housework, but most women quickly tired of living alone with only cats for companions, consequently they never kept a servant long; and it had become a saying in the town, when anyone found herself reduced to her last penny: 'I will go and live with the cats,' and so many a poor woman actually did. Không chỉ khó tính trong việc nhà, mà hầu hết phụ nữ đều nhanh chóng chán ngán cảnh sống một mình chỉ có mèo làm bạn, vì thế chúng chẳng bao giờ giữ được người hầu nào lâu. Dần dà, trong thị trấn lưu truyền một câu nói, mỗi khi ai đó túng quẫn đến đồng xu cuối cùng: "Thôi thì đến ở với bầy mèo vậy," và quả thực, đã có nhiều phụ nữ khốn khổ tìm đến đó.
Now Lizina was not happy at home, for her mother, who was a widow, was much fonder of her elder daughter; so that often the younger one fared very badly, and had not enough to eat, while the elder could have everything she desired, and if Lizina dared to complain she was certain to have a good beating. Bấy giờ, có cô bé Lizina sống không hạnh phúc ở nhà, vì mẹ cô là một góa phụ, lại hết mực thương yêu cô chị cả. Thế nên cô em gái thường phải chịu thiệt thòi, ăn không đủ no, trong khi cô chị muốn gì được nấy, và hễ Lizina dám hé răng than vãn nửa lời là y như rằng sẽ bị một trận đòn no nê.
At last the day came when she was at the end of her courage and patience, and exclaimed to her mother and sister: Cuối cùng, vào một ngày nọ, khi sức chịu đựng của cô đã đến giới hạn, cô bé bèn thốt lên với mẹ và chị:
'As you hate me so much you will be glad to be rid of me, so I am going to live with the cats!' "Mẹ và chị đã ghét con đến thế thì hẳn là mừng khi tống khứ được con đi. Vậy nên, con sẽ đến ở với bầy mèo đây!"
'Be off with you!' cried her mother, seizing an old broom-handle from behind the door. "Cút đi cho rảnh mắt!" người mẹ gào lên, vớ lấy cái cán chổi cũ sau cánh cửa.
Poor Lizina did not wait to be told twice, but ran off at once and never stopped till she reached the door of the cats' house. Lizina tội nghiệp chẳng đợi nhắc lần thứ hai, cô bé vội vã bỏ chạy, chạy một mạch không nghỉ cho đến tận cửa ngôi nhà của bầy mèo.
Their cook had left them that very morning, with her face all scratched, the result of such a quarrel with the head of the house that he had very nearly scratched out her eyes. Người đầu bếp của chúng vừa mới nghỉ việc ngay sáng hôm đó, với khuôn mặt chằng chịt vết cào, hậu quả của một trận cãi vã nảy lửa với con mèo đầu đàn đến nỗi suýt nữa thì bị nó móc mù mắt.
Lizina therefore was warmly welcomed, and she set to work at once to prepare the dinner, not without many misgivings as to the tastes of the cats, and whether she would be able to satisfy them. Vì vậy, Lizina được chào đón nồng nhiệt. Cô bé bắt tay ngay vào việc chuẩn bị bữa tối, lòng không khỏi lo lắng về khẩu vị của bầy mèo, không biết mình có làm chúng hài lòng hay không.
Going to and fro about her work, she found herself frequently hindered by a constant succession of cats who appeared one after another in the kitchen to inspect the new servant; she had one in front of her feet, another perched on the back of her chair while she peeled the vegetables, a third sat on the table beside her, and five or six others prowled about among the pots and pans on the shelves against the wall. Trong lúc đi lại làm việc, cô bé thường xuyên bị cả một bầy mèo nối đuôi nhau vào bếp để thị sát người hầu mới làm cho vướng chân vướng tay; con thì luẩn quẩn dưới chân, con thì vắt vẻo trên lưng ghế lúc cô đang gọt rau củ, một con khác thì ngồi chễm chệ ngay trên bàn cạnh cô, và năm sáu con nữa thì lượn lờ giữa những đống xoong nồi trên kệ.
The air resounded with their purring, which meant that they were pleased with their new maid, but Lizina had not yet learned to understand their language, and often she did not know what they wanted her to do. Không gian vang lên tiếng gừ gừ khoái trá của chúng, ấy là dấu hiệu chúng hài lòng với cô hầu gái mới, nhưng Lizina vẫn chưa học được cách hiểu ngôn ngữ của chúng, và nhiều lúc cô không biết chúng muốn mình làm gì.
However, as she was a good, kindhearted girl, she set to work to pick up the little kittens which tumbled about on the floor, she patched up quarrels, and nursed on her lap a big tabby—the oldest of the community—which had a lame paw. Tuy nhiên, vốn là một cô gái tốt bụng và nhân hậu, cô bé cẩn thận bế những chú mèo con đang lẫm chẫm dưới sàn, đứng ra hòa giải các cuộc ẩu đả, và ôm vào lòng dỗ dành một con mèo mướp già cả—thành viên lớn tuổi nhất trong bầy—đang bị đau chân.
All these kindnesses could hardly fail to make a favourable impression on the cats, and it was even better after a while, when she had had time to grow accustomed to their strange ways. Tất cả những cử chỉ tử tế ấy đã gây được ấn tượng tốt đẹp với bầy mèo, và tình hình ngày một tốt hơn khi cô dần quen với những thói quen kỳ lạ của chúng.
Never had the house been kept so clean, the meats so well served, nor the sick cats so well cared for. Ngôi nhà chưa bao giờ sạch sẽ đến thế, các món thịt chưa bao giờ được dọn ra tươm tất đến vậy, và những con mèo ốm cũng chưa bao giờ được chăm sóc chu đáo như thế.
After a time they had a visit from an old cat, whom they called their father, who lived by himself in a barn at the top of the hill, and came down from time to time to inspect the little colony. Sau một thời gian, chúng đón một con mèo già đến thăm. Lũ mèo gọi ông là Mèo Cha, ông sống một mình trong một nhà kho trên đỉnh đồi và thỉnh thoảng mới xuống thăm nom đàn con cháu.
He too was much taken with Lizina, and inquired, on first seeing her: 'Are you well served by this nice, black-eyed little person?' Ông cũng rất quý mến Lizina, và ngay lần đầu gặp, ông đã hỏi: "Người hầu gái có đôi mắt đen láy xinh xắn này phục vụ các con có tốt không?"
and the cats answered with one voice: 'Oh, yes, Father Gatto, we have never had so good a servant!' Lũ mèo đồng thanh đáp: "Ồ, vâng thưa Mèo Cha Gatto, chúng con chưa bao giờ có một người hầu tốt đến vậy!"
At each of his visits the answer was always the same; but after a time the old cat, who was very observant, noticed that the little maid had grown to look sadder and sadder. Mỗi lần đến thăm, ông đều nhận được câu trả lời y như vậy; nhưng sau một thời gian, con mèo già tinh ý nhận thấy cô hầu gái nhỏ ngày một buồn rầu.
'What is the matter, my child has any one been unkind to you?' he asked one day, when he found her crying in her kitchen. "Có chuyện gì vậy con gái, có ai làm con buồn sao?" một hôm, ông hỏi khi thấy cô đang khóc trong bếp.
She burst into tears and answered between her sobs: 'Oh, no! they are all very good to me; but I long for news from home, and I pine to see my mother and my sister.' Cô bé òa khóc, nức nở đáp: "Ồ không ạ! Mọi người đều đối xử rất tốt với con; nhưng con nhớ nhà, con muốn được gặp lại mẹ và chị gái."
Old Gatto, being a sensible old cat, understood the little servant's feelings. Mèo Cha Gatto vốn là một con mèo già khôn ngoan nên rất thấu hiểu nỗi lòng của cô hầu gái nhỏ.
'You shall go home,' he said, 'and you shall not come back here unless you please. But first you must be rewarded for all your kind services to my children. Follow me down into the inner cellar, where you have never yet been, for I always keep it locked and carry the key away with me.' "Con sẽ được về nhà," ông nói, "và con không cần phải quay lại đây nữa nếu con không muốn. Nhưng trước tiên, con phải được thưởng công vì đã hết lòng phục vụ các con của ta. Hãy theo ta xuống hầm rượu bí mật bên dưới, nơi mà con chưa từng đặt chân tới, vì ta luôn khóa nó và mang chìa khóa theo mình."
Lizina looked round her in astonishment as they went down into the great vaulted cellar underneath the kitchen. Lizina kinh ngạc nhìn quanh khi họ đi xuống căn hầm lớn có mái vòm bên dưới nhà bếp.
Before her stood the big earthenware water jars, one of which contained oil, the other a liquid shining like gold. Trước mặt cô là hai chiếc vò gốm to, một vò đựng dầu, vò kia chứa một thứ chất lỏng lấp lánh như vàng.
'In which of these jars shall I dip you?' asked Father Gatto, with a grin that showed all his sharp white teeth, while his moustaches stood out straight on either side of his face. "Ta nên nhúng con vào vò nào đây?" Mèo Cha Gatto hỏi, miệng nhe ra toàn những chiếc răng trắng nhọn hoắt, trong khi bộ ria hai bên mép vểnh thẳng lên.
The little maid looked at the two jars from under her long dark lashes: 'In the oil jar,' she answered timidly, thinking to herself: 'I could not ask to be bathed in gold.' Cô gái nhỏ nhìn hai chiếc vò từ dưới hàng mi dài sẫm màu của mình: "Vò dầu ạ," cô rụt rè đáp, bụng thầm nghĩ: "Mình đâu dám đòi hỏi được tắm trong vàng."
But Father Gatto replied: 'No, no; you have deserved something better than that.' Nhưng Mèo Cha Gatto đáp: "Không, không; con xứng đáng nhận được thứ tốt hơn thế nhiều."
And seizing her in his strong paws he plunged her into the liquid gold. Nói rồi, ông dùng đôi chân trước khỏe khoắn của mình tóm lấy cô và nhúng ngập vào vò vàng lỏng.
Wonder of wonders! when Lizina came out of the jar she shone from head to foot like the sun in the heavens on a fine summer's day. Kỳ diệu thay! khi Lizina bước ra khỏi vò vàng, cả người cô tỏa sáng lấp lánh từ đầu đến chân như mặt trời rực rỡ trên bầu trời ngày hè trong xanh.
Her pretty pink cheeks and long black hair alone kept their natural colour, otherwise she had become like a statue of pure gold. Gương mặt hồng hào xinh xắn và mái tóc đen dài của cô là những thứ duy nhất giữ lại màu sắc tự nhiên, còn lại, cô trông như một pho tượng bằng vàng ròng.
Father Gatto purred loudly with satisfaction. 'Go home,' he said, 'and see your mother and sisters; but take care if you hear the cock crow to turn towards it; if on the contrary the ass brays, you must look the other way.' Mèo Cha Gatto gừ gừ một tiếng dài đầy hài lòng. "Hãy về nhà đi," ông nói, "về thăm mẹ và chị gái; nhưng hãy nhớ, nếu nghe thấy gà trống gáy, con phải quay mặt về phía đó; ngược lại, nếu lừa hí, con phải ngoảnh mặt đi chỗ khác."
The little maid, having gratefully kissed the white paw of the old cat, set off for home; but just as she got near her mother's house the cock crowed, and quickly she turned towards it. Cô hầu gái nhỏ cảm kích hôn lên bàn chân trắng của con mèo già rồi lên đường về nhà; nhưng ngay khi về gần đến nhà mẹ, cô nghe tiếng gà trống gáy, cô vội quay mặt về phía đó.
Immediately a beautiful golden star appeared on her forehead, crowning her glossy black hair. Lập tức, một ngôi sao vàng tuyệt đẹp hiện ra trên trán cô, tựa như một vương miện cho mái tóc đen óng.
At the same time the ass began to bray, but Lizina took care not to look over the fence into the field where the donkey was feeding. Cùng lúc đó, một con lừa bắt đầu hí lên, nhưng Lizina cẩn thận không nhìn qua hàng rào sang cánh đồng nơi con lừa đang ăn cỏ.
Her mother and sister, who were in front of their house, uttered cries of admiration and astonishment when they saw her, and their cries became still louder when Lizina, taking her handkerchief from her pocket, drew out also a handful of gold. Mẹ và chị cô, đang đứng trước nhà, thốt lên những tiếng reo kinh ngạc và ngưỡng mộ khi thấy cô, và tiếng reo của họ càng lớn hơn khi Lizina rút chiếc khăn tay ra khỏi túi, kéo theo cả một vốc tiền vàng.
For some days the mother and her two daughters lived very happily together, for Lizina had given them everything she had brought away except her golden clothing, for that would not come off, in spite of all the efforts of her sister, who was madly jealous of her good fortune. Vài ngày sau đó, ba mẹ con sống rất hạnh phúc bên nhau, vì Lizina đã cho họ mọi thứ cô mang về, trừ bộ quần áo bằng vàng, vì nó không thể cởi ra được, dẫu cho người chị gái ghen tức đến phát điên đã cố hết sức.
The golden star, too, could not be removed from her forehead. Ngôi sao vàng trên trán cô cũng không thể gỡ xuống được.
But all the gold pieces she drew from her pockets had found their way to her mother and sister. Nhưng tất cả những đồng vàng cô lấy ra từ túi đều đã thuộc về mẹ và chị cô.
'I will go now and see what I can get out of the pussies,' said Peppina, the elder girl, one morning, as she took Lizina's basket and fastened her pockets into her own skirt. "Giờ đến lượt mình đi xem có moi được gì từ lũ mèo không," Peppina, cô chị cả, nói vào một buổi sáng khi xách lấy giỏ của Lizina và cài mấy cái túi vào váy mình.
'I should like some of the cats' gold for myself,' she thought, as she left her mother's house before the sun rose. "Mình cũng muốn có chút vàng của lũ mèo," cô ta nghĩ thầm, rồi rời nhà trước khi mặt trời mọc.
The cat colony had not yet taken another servant, for they knew they could never get one to replace Lizina, whose loss they had not yet ceased to mourn. Bầy mèo vẫn chưa thuê người hầu mới, vì chúng biết chẳng thể nào tìm được ai thay thế Lizina, người mà chúng vẫn ngày đêm thương nhớ.
When they heard that Peppina was her sister, they all ran to meet her. Khi nghe Peppina là chị gái của Lizina, tất cả chúng đều chạy ra chào đón.
'She is not the least like her,' the kittens whispered among themselves. "Trông cô ta chẳng giống cô em gái chút nào," lũ mèo con thì thầm với nhau.
'Hush, be quiet!' the older cats said; 'all servants cannot be pretty.' "Suỵt, im nào!" những con mèo lớn tuổi hơn nói, "đâu phải người hầu nào cũng xinh đẹp được."
No, decidedly she was not at all like Lizina. Không, rõ ràng cô ta chẳng giống Lizina chút nào.
Even the most reasonable and large-minded of the cats soon acknowledged that. Ngay cả những con mèo điềm tĩnh và độ lượng nhất cũng sớm phải thừa nhận điều đó.
The very first day she shut the kitchen door in the face of the tom-cats who used to enjoy watching Lizina at her work, and a young and mischievous cat who jumped in by the open kitchen window and alighted on the table got such a blow with the rolling-pin that he squalled for an hour. Ngay ngày đầu tiên, cô ta đã đóng sầm cửa bếp vào mặt những con mèo đực vốn rất thích xem Lizina làm việc. Một con mèo trẻ tinh nghịch nhảy qua cửa sổ vào bếp và đáp xuống bàn thì bị giáng cho một cú bằng cây cán bột đau điếng đến nỗi nó la hét suốt một giờ đồng hồ.
With every day that passed the household became more and more aware of its misfortune. Mỗi ngày trôi qua, cả ngôi nhà lại càng nhận thức rõ hơn về sự bất hạnh của mình.
The work was as badly done as the servant was surly and disagreeable; in the corners of the rooms there were collected heaps of dust; spiders' webs hung from the ceilings and in front of the window-panes; the beds were hardly ever made, and the feather beds, so beloved by the old and feeble cats, had never once been shaken since Lizina left the house. Công việc thì bê trễ, người hầu thì cáu bẳn khó ưa; bụi bặm chất thành đống trong góc nhà; mạng nhện giăng đầy từ trần nhà xuống và phủ kín cả ô cửa sổ; giường chiếu hầu như không bao giờ được dọn, và những chiếc nệm lông vũ mà lũ mèo già yếu rất yêu thích thì chưa hề được giũ một lần nào kể từ khi Lizina rời đi.
At Father Gatto's next visit he found the whole colony in a state of uproar. Trong lần đến thăm tiếp theo, Mèo Cha Gatto thấy cả vương quốc mèo đang trong tình trạng náo loạn.
'Caesar has one paw so badly swollen that it looks as if it were broken,' said one. 'Peppina kicked him with her great wooden shoes on. Hector has an abscess in his back where a wooden chair was flung at him; and Agrippina's three little kittens have died of hunger beside their mother, because Peppina forgot them in their basket up in the attic. There is no putting up with the creature—do send her away, Father Gatto! Lizina herself would not be angry with us; she must know very well what her sister is like.' "Chân của Caesar sưng vù lên, trông như thể bị gãy vậy," một con nói. "Peppina đã đá nó bằng đôi guốc gỗ kềnh càng của mụ. Hector thì bị một cái áp xe ở lưng vì bị ném ghế gỗ vào người; còn ba đứa con thơ của Agrippina thì chết đói cạnh mẹ, vì Peppina đã bỏ quên chúng trong cái giỏ trên gác mái. Chúng con không thể chịu đựng nổi con mụ này nữa—xin Mèo Cha hãy đuổi mụ đi! Chính Lizina cũng sẽ không giận chúng con đâu ạ; con bé hẳn biết rõ chị gái mình là người thế nào."
'Come here,' said Father Gatto, in his most severe tones to Peppina. "Lại đây," Mèo Cha Gatto gọi Peppina bằng giọng nghiêm khắc nhất.
And he took her down into the cellar and showed her the same two great jars that he had showed Lizina. Rồi ông dẫn cô ta xuống hầm và chỉ cho cô hai chiếc vò lớn mà ông đã từng cho Lizina xem.
'In which of these shall I dip you?' he asked; and she made haste to answer: 'In the liquid gold,' for she was no more modest than she was good and kind. "Ta nên nhúng ngươi vào vò nào?" ông hỏi; cô ta vội vàng đáp: "Vào vò vàng lỏng ạ," bởi cô ta chẳng hề khiêm tốn, cũng như chẳng hề tốt bụng hay tử tế.
Father Gatto's yellow eyes darted fire. Đôi mắt vàng của Mèo Cha Gatto tóe lửa.
'You have not deserved it,' he uttered, in a voice like thunder, and seizing her he flung her into the jar of oil, where she was nearly suffocated. "Ngươi không xứng đáng," ông gầm lên, giọng như sấm dậy, rồi tóm lấy cô ta, ném thẳng vào vò dầu, khiến cô ta suýt ngạt thở.
When she came to the surface screaming and struggling, the vengeful cat seized her again and rolled her in the ash-heap on the floor; then when she rose, dirty, blinded, and disgusting to behold, he thrust her from the door, saying: 'Begone, and when you meet a braying ass be careful to turn your head towards it.' Khi cô ta ngoi lên la hét và giãy giụa, con mèo báo thù lại tóm lấy cô và lăn vào đống tro tàn trên sàn; rồi khi cô ta đứng dậy, bẩn thỉu, mắt mũi tèm lem, trông đến là kinh tởm, ông đẩy cô ra khỏi cửa và nói: "Cút đi, và khi gặp một con lừa đang hí, nhớ phải quay đầu về phía nó."
Stumbling and raging, Peppina set off for home, thinking herself fortunate to find a stick by the wayside with which to support herself. Peppina vừa lảo đảo bước đi vừa tức tối, may mà tìm được một cái gậy ven đường để chống.
She was within sight of her mother's house when she heard in the meadow on the right, the voice of a donkey loudly braying. Khi vừa nhìn thấy nhà mẹ, cô ta nghe thấy tiếng một con lừa hí vang trong đồng cỏ bên phải.
Quickly she turned her head towards it, and at the same time put her hand up to her forehead, where, waving like a plume, was a donkey's tail. Cô ta vội quay đầu về phía đó, và cùng lúc đưa tay lên trán, nơi một cái đuôi lừa đang ngoe nguẩy tựa như một chùm lông vũ.
She ran home to her mother at the top of her speed, yelling with rage and despair; and it took Lizina two hours with a big basin of hot water and two cakes of soap to get rid of the layer of ashes with which Father Gatto had adorned her. Cô ta vừa la hét vì giận dữ và tuyệt vọng vừa chạy thục mạng về nhà; Lizina đã phải mất hai tiếng đồng hồ với một chậu nước nóng lớn và hai bánh xà phòng mới rửa sạch được lớp tro mà Mèo Cha Gatto đã "trang điểm" cho cô ta.
As for the donkey's tail, it was impossible to get rid of that; it was as firmly fixed on her forehead as was the golden star on Lizina's. Còn cái đuôi lừa, chẳng có cách nào gỡ ra được; nó dính chặt vào trán cô ta cũng như ngôi sao vàng trên trán Lizina vậy.
Their mother was furious. She first beat Lizina unmercifully with the broom, then she took her to the mouth of the well and lowered her into it, leaving her at the bottom weeping and crying for help. Người mẹ nổi trận lôi đình. Đầu tiên, bà ta dùng chổi đánh Lizina một trận nhừ tử, sau đó bà lôi cô ra miệng giếng và thả cô xuống đó, mặc cho cô ở dưới đáy khóc lóc và kêu cứu.
Before this happened, however, the king's son in passing the mother's house had seen Lizina sitting sewing in the parlour, and had been dazzled by her beauty. Tuy nhiên, trước khi chuyện này xảy ra, hoàng tử trong một lần đi ngang qua nhà đã nhìn thấy Lizina ngồi khâu vá trong phòng khách và đã bị vẻ đẹp của cô làm cho chói mắt.
After coming back two or three times, he at last ventured to approach the window and to whisper in the softest voice: 'Lovely maiden, will you be my bride?' and she had answered: 'I will.' Sau hai ba lần quay lại, cuối cùng ngài cũng liều mình đến gần cửa sổ và thì thầm bằng giọng dịu dàng nhất: "Nàng hỡi, người con gái xinh đẹp, nàng có bằng lòng làm cô dâu của ta không?" và cô đã đáp: "Thiếp bằng lòng."
Next morning, when the prince arrived to claim his bride, he found her wrapped in a large white veil. Sáng hôm sau, khi hoàng tử đến để đón dâu, ngài thấy cô dâu được trùm trong một tấm mạng che mặt lớn màu trắng.
'It is so that maidens are received from their parents' hands,' said the mother, who hoped to make the king's son marry Peppina in place of her sister, and had fastened the donkey's tail round her head like a lock of hair under the veil. "Con gái về nhà chồng thì phải như thế này," người mẹ nói, bụng hy vọng sẽ lừa được hoàng tử cưới Peppina thay cho em gái, và đã quấn cái đuôi lừa quanh đầu cô ta như một lọn tóc dưới tấm mạng che.
The prince was young and a little timid, so he made no objections, and seated Peppina in the carriage beside him. Hoàng tử còn trẻ và hơi nhút nhát nên không phản đối, rồi mời Peppina ngồi vào cỗ xe bên cạnh mình.
Their way led past the old house inhabited by the cats, who were all at the window, for the report had got about that the prince was going to marry the most beautiful maiden in the world, on whose forehead shone a golden star, and they knew that this could only be their adored Lizina. Đường đi của họ ngang qua ngôi nhà cũ của bầy mèo. Chúng đang tụ tập cả ở cửa sổ, vì có tin đồn rằng hoàng tử sắp cưới cô gái xinh đẹp nhất thế gian, người có một ngôi sao vàng tỏa sáng trên trán, và chúng biết đó chỉ có thể là nàng Lizina yêu quý của chúng.
As the carriage slowly passed in front of the old house, where cats from all parts of world seemed to be gathered a song burst from every throat: Khi cỗ xe chầm chậm đi qua ngôi nhà cũ, nơi dường như có mèo từ khắp nơi trên thế giới tụ về, một bài hát đồng thanh vang lên từ mọi cổ họng:
Mew, mew, mew! Prince, look quick behind you! In the well is fair Lizina, And you've got nothing but Peppina. Meo, meo, meo! Hoàng tử ơi, hãy nhìn lại phía sau! Lizina xinh đẹp đang ở dưới giếng sâu, Còn người ngồi cạnh ngài chỉ là Peppina thôi!
When he heard this the coachman, who understood the cat's language better than the prince, his master, stopped his horses and asked: Nghe thấy vậy, người đánh xe, vốn hiểu tiếng mèo hơn cả vị hoàng tử chủ nhân của mình, bèn cho ngựa dừng lại và hỏi:
'Does your highness know what the grimalkins are saying?' and the song broke forth again louder than ever. "Tâu điện hạ, ngài có biết lũ mèo đang nói gì không ạ?" và bài hát lại vang lên, lần này còn to hơn trước.
With a turn of his hand the prince threw back the veil, and discovered the puffed-up, swollen face of Peppina, with the donkey's tail twisted round her head. Chỉ bằng một cái phẩy tay, hoàng tử giật tấm mạng che mặt ra, và phát hiện ra khuôn mặt sưng húp, phù nề của Peppina, với cái đuôi lừa quấn quanh đầu.
'Ah, traitress!' he exclaimed, and ordering the horses to be turned round, he drove the elder daughter, quivering with rage, to the old woman who had sought to deceive him. "Á à, đồ gian trá!" ngài thốt lên, và ra lệnh cho xe quay lại, đưa cô chị cả đang run rẩy vì tức giận về trả cho mụ đàn bà đã lừa dối mình.
With his hand on the hilt of his sword he demanded Lizina in so terrific a voice that the mother hastened to the well to draw her prisoner out. Tay đặt lên chuôi kiếm, ngài yêu cầu giao Lizina ra bằng một giọng đanh thép đến nỗi người mẹ vội vã chạy ra giếng để kéo cô con gái tù nhân của mình lên.
Lizina's clothing and her star shone so brilliantly that when the prince led her home to the king, his father, the whole palace was lit up. Quần áo và ngôi sao của Lizina tỏa sáng rực rỡ đến mức khi hoàng tử đưa nàng về cung điện của vua cha, cả tòa lâu đài đều sáng bừng lên.
Next day they were married, and lived happy ever after; and all the cats, headed by old Father Gatto, were present at the wedding. Hôm sau, họ cử hành hôn lễ và sống hạnh phúc mãi mãi về sau; và tất cả bầy mèo, dẫn đầu là Mèo Cha Gatto, đều đến dự đám cưới.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.