45 – Câu chuyện về chiếc kim mạng

A STORY ABOUT A DARNING-NEEDLE CÂU CHUYỆN VỀ CHIẾC KIM MẠNG
There was once a Darning-needle who thought herself so fine that she believed she was an embroidery-needle. Ngày xửa ngày xưa, có một chiếc kim mạng cứ ngỡ mình thanh tao lắm, đến nỗi ả tin rằng mình là một chiếc kim thêu.
‘Take great care to hold me tight!’ said the Darning-needle to the Fingers who were holding her. “Giữ tôi cho chặt nhé!” chiếc kim mạng bảo những ngón tay đang cầm ả.
‘Don’t let me fall!’ “Đừng đánh rơi tôi đấy!”
‘If I once fall on the ground I shall never be found again, I am so fine!’ “Nếu tôi mà rơi xuống đất thì không bao giờ tìm lại được đâu, bởi tôi quá đỗi mảnh mai mà!”
‘It is all right!’ said the Fingers, seizing her round the waist. “Được rồi, được rồi!” mấy ngón tay đáp, rồi kẹp chặt lấy eo ả.
‘Look, I am coming with my train!’ said the Darning-needle as she drew a long thread after her; “Nhìn kìa, tôi đang đi cùng đoàn tùy tùng của mình đây!” chiếc kim mạng nói khi kéo theo một sợi chỉ dài phía sau;
but there was no knot at the end of the thread. nhưng sợi chỉ ấy lại không được thắt nút ở đuôi.
The Fingers were using the needle on the cook’s shoe. Mấy ngón tay đang dùng kim để khâu giày cho bà đầu bếp.
The upper leather was unstitched and had to be sewn together. Lớp da giày phía trên bị bung chỉ và cần phải khâu lại.
‘This is common work!’ said the Darning-needle. “Việc này thật tầm thường!” chiếc kim mạng than vãn.
‘I shall never get through it. I am breaking! I am breaking!’ “Tôi sẽ không xuyên qua nổi đâu. Tôi gãy mất! Tôi gãy mất thôi!”
And in fact she did break. Và quả thực, ả đã gãy thật.
‘Didn’t I tell you so!’ said the Darning-needle. “Tôi đã bảo mà!” chiếc kim mạng thốt lên.
‘I am too fine!’ “Tôi quá đỗi mong manh!”
‘Now she is good for nothing!’ said the Fingers; “Giờ thì nó chẳng được tích sự gì nữa!” mấy ngón tay nói;
but they had to hold her tight while the cook dropped some sealing-wax on the needle and stuck it in the front of her dress. nhưng họ vẫn phải giữ chặt lấy ả trong khi bà đầu bếp nhỏ một giọt sáp niêm phong lên đầu kim rồi cài nó vào vạt áo trước ngực.
‘Now I am a breast-pin!’ said the Darning-needle. “Giờ ta đã là một chiếc trâm cài áo!” chiếc kim mạng reo lên.
‘I always knew I should be promoted.’ “Ta biết thế nào ta cũng được thăng chức mà.”
‘When one is something, one will become something!’ “Khi người ta có thực tài, ắt sẽ làm nên chuyện!”
And she laughed to herself; you can never see when a Darning-needle is laughing. Và ả tự cười thầm; bạn chẳng bao giờ thấy một chiếc kim mạng cười trông như thế nào đâu.
Then she sat up as proudly as if she were in a State coach, and looked all round her. Rồi ả ngồi thẳng đờ, kiêu hãnh như đang ngự trên cỗ xe ngựa Hoàng gia, và đưa mắt nhìn quanh.
‘May I be allowed to ask if you are gold?’ she said to her neighbour, the Pin. “Mạn phép cho hỏi, bác có phải làm bằng vàng không thế?” ả hỏi người hàng xóm của mình, là một chiếc ghim.
‘You have a very nice appearance, and a peculiar head; but it is too small!’ “Bác có vẻ ngoài rất bảnh, và một cái đầu là lạ; nhưng mà bé quá!”
‘You must take pains to make it grow, for it is not everyone who has a head of sealing-wax.’ “Bác phải cố mà làm cho nó to ra, đâu phải ai cũng có cái đầu bằng sáp niêm phong như tôi đâu.”
And so saying the Darning-needle raised herself up so proudly that she fell out of the dress, right into the sink which the cook was rinsing out. Và vừa nói, chiếc kim mạng vừa rướn mình lên một cách đầy kiêu hãnh đến mức ngã văng ra khỏi chiếc váy, rơi tõm vào cái chậu rửa bát mà bà đầu bếp đang tráng nước.
‘Now I am off on my travels!’ said the Darning-needle. “Giờ thì ta bắt đầu chuyến du ngoạn của mình!” chiếc kim mạng nói.
‘I do hope I sha’n’t get lost!’ “Mong là ta không bị lạc!”
She did indeed get lost. Nhưng quả nhiên, ả lạc thật.
‘I am too fine for this world!’ said she as she lay in the gutter; “Ta quá thanh cao so với cái thế giới này!” ả nói khi nằm trong rãnh cống;
‘but I know who I am, and that is always a little satisfaction!’ “nhưng ta biết ta là ai, và điều đó cũng an ủi được đôi chút!”
And the Darning-needle kept her proud bearing and did not lose her good-temper. Và thế là chiếc kim mạng cứ giữ mãi vẻ kiêu kỳ và không hề đánh mất tính khí vui vẻ của mình.
All kinds of things swam over her—shavings, bits of straw, and scraps of old newspapers. Đủ thứ trôi qua trên đầu ả—nào là vỏ bào, cọng rơm, rồi những mảnh báo cũ.
‘Just look how they sail along!’ said the Darning-needle. “Nhìn cách chúng trôi nổi kìa!” chiếc kim mạng nói.
‘They don’t know what is underneath them! Here I am sticking fast!’ “Chúng chẳng biết cái gì đang ở bên dưới mình đâu! Ta đang găm chặt ở đây này!”
‘There goes a shaving thinking of nothing in the world but of itself, a mere chip!’ “Đằng kia là một miếng vỏ bào chẳng nghĩ đến gì trên đời ngoài bản thân nó, đồ vỏ bào mọn hèn!”
‘There goes a straw—well, how it does twist and twirl, to be sure!’ “Đằng kia là một cọng rơm—chà, trông nó xoay với chả lắc kìa, gớm thật!”
‘Don’t think so much about yourself, or you will be knocked against a stone.’ “Đừng có nghĩ về bản thân nhiều quá, kẻo lại va vào đá bây giờ.”
‘There floats a bit of newspaper.’ “Lại còn mảnh báo cũ trôi kia nữa.”
‘What is written on it is long ago forgotten, and yet how proud it is!’ “Những gì viết trên đó đã bị lãng quên từ đời nánh nào rồi, thế mà nó vẫn cứ vênh váo!”
‘I am sitting patient and quiet. I know who I am, and that is enough for me!’ “Ta thì ngồi đây kiên nhẫn và trầm lặng. Ta biết ta là ai, và bấy nhiêu là đủ!”
One day something thick lay near her which glittered so brightly that the Darning-needle thought it must be a diamond. Một hôm, có vật gì đó dày dày nằm gần ả, lấp lánh sáng đến nỗi chiếc kim mạng tưởng đó là một viên kim cương.
But it was a bit of bottle-glass, and because it sparkled the Darning-needle spoke to it, and gave herself out as a breast-pin. Nhưng đó chỉ là một mảnh thủy tinh vỡ từ cái chai, và vì nó lấp lánh nên chiếc kim mạng bắt chuyện, tự xưng mình là một chiếc trâm cài.
‘No doubt you are a diamond?’ “Chắc hẳn ngài là kim cương?”
‘Yes, something of that kind!’ “Phải, cũng đại loại thế!”
And each believed that the other was something very costly; and they both said how very proud the world must be of them. Và cả hai đều tin rằng kẻ kia là thứ gì đó đắt giá lắm; rồi cả hai cùng đàm đạo về việc thế giới này vinh hạnh biết bao khi có sự hiện diện của họ.
‘I have come from a lady’s work-box,’ said Darning-needle, ‘and this lady was a cook; “Ta đến từ hộp đựng đồ may vá của một quý bà,” chiếc kim mạng nói, “và bà chủ này là một đầu bếp;
she had five fingers on each hand; anything so proud as these fingers I have never seen!’ bà ta có năm ngón tay trên mỗi bàn tay; và ta chưa từng thấy ai kiêu ngạo như năm ngón tay ấy!”
‘And yet they were only there to take me out of the work-box and to put me back again!’ “Dù nhiệm vụ của chúng chỉ là lấy ta ra khỏi hộp rồi lại cất ta vào!”
‘Were they of noble birth, then?’ asked the bit of bottle-glass. “Thế chúng thuộc dòng dõi quý tộc sao?” mảnh chai vỡ hỏi.
‘Of noble birth!’ said the Darning-needle; ‘no indeed, but proud!’ Quý tộc cái nỗi gì!” chiếc kim mạng đáp; “Không hề, nhưng kiêu căng lắm!”
‘They were five brothers, all called ”Fingers.” “Chúng là năm anh em, đều gọi là ‘Ngón Tay’.”
They held themselves proudly one against the other, although they were of different sizes. “Chúng đứng bên nhau đầy vẻ ngạo mạn, dù kích thước mỗi ngón một khác.”
The outside one, the Thumb, was short and fat; he was outside the rank, and had only one bend in his back, and could only make one bow; Ngón cái ở ngoài cùng, vừa lùn vừa béo; gã đứng tách biệt khỏi hàng, lưng chỉ có mỗi một đốt gấp nên chỉ cúi chào được đúng một kiểu;”
but he said that if he were cut off from a man that he was no longer any use as a soldier. “nhưng gã khoe rằng nếu gã bị chặt khỏi tay ai thì người đó chẳng còn làm lính tráng gì được nữa.”
Dip-into-everything, the second finger, dipped into sweet things as well as sour things, pointed to the sun and the moon, and guided the pen when they wrote. Ngón trỏ thì việc gì cũng chõ mũi vào, từ nếm đồ ngọt đến đồ chua, rồi chỉ trăng trỏ nhật, lại còn dẫn đường cho bút khi viết lách.”
Longman, the third, looked at the others over his shoulder. Ngón giữa dài ngoẵng thì cứ nhìn người khác bằng nửa con mắt.”
Goldband, the fourth, had a gold sash round his waist; Ngón áp út đeo một dải băng vàng quanh bụng.”
and little Playman did nothing at all, and was the more proud. “và ngón út tí hon chẳng làm cái gì sất, thế mà lại càng kiêu.”
There was too much ostentation, and so I came away.’ “Ở đó chỉ toàn thói khoe khoang, nên ta bỏ đi.”
‘And now we are sitting and shining here!’ said the bit of bottle-glass. “Và giờ thì chúng ta đang ngồi đây và cùng tỏa sáng!” mảnh chai vỡ nói.
At that moment more water came into the gutter; it streamed over the edges and washed the bit of bottle-glass away. Đúng lúc ấy, nước cống đổ về nhiều hơn; nó tràn qua bờ và cuốn mảnh chai trôi tuốt.
‘Ah! now he has been promoted!’ said the Darning-needle. “A! Thế là ngài ấy đã được thăng chức!” chiếc kim mạng nói.
‘I remain here; I am too fine.’ “Ta vẫn ở lại đây; ta quá thanh tao mà.”
‘But that is my pride, which is a sign of respectability!’ “Nhưng đó là niềm kiêu hãnh của ta, và nó là dấu hiệu của sự tôn quý!”
And she sat there very proudly, thinking lofty thoughts. Và ả ngồi đó đầy hãnh diện, đắm chìm trong những suy nghĩ cao siêu.
‘I really believe I must have been born a sunbeam, I am so fine!’ “Ta thật lòng tin rằng ta sinh ra là một tia nắng, ta thanh mảnh thế cơ mà!”
‘It seems to me as if the sunbeams were always looking under the water for me.’ “Ta có cảm giác như những tia nắng cứ lặn lội xuống dưới nước để tìm ta.”
‘Ah, I am so fine that my own mother cannot find me!’ “Chao ôi, ta thanh tao đến mức mẹ đẻ còn chẳng tìm thấy ta!”
‘If I had my old eye which broke off, I believe I could weep;’ “Giá mà cái mắt kim cũ của ta không bị gãy, chắc ta sẽ khóc mất;”
‘but I can’t—it is not fine to weep!’ “nhưng ta không thể—khóc lóc thì còn gì là thanh cao!”
One day two street-urchins were playing and wading in the gutter, picking up old nails, pennies, and such things. Một ngày nọ, có hai đứa trẻ đường phố đang chơi đùa và lội dưới rãnh nước để nhặt đinh rỉ, tiền xu và mấy thứ linh tinh khác.
It was rather dirty work, but it was a great delight to them. Công việc khá bẩn thỉu, nhưng chúng lại lấy làm vui thích lắm.
‘Oh, oh!’ cried out one, as he pricked himself with the Darning-needle; ‘he is a fine fellow though!’ “Úi chà!” một đứa kêu lên khi bị chiếc kim mạng đâm vào tay; “Cậu chàng này sắc nhọn gớm!”
‘I am not a fellow; I am a young lady!’ said the Darning-needle; but no one heard. “Ta không phải cậu chàng; ta là một quý cô!” chiếc kim mạng nói; nhưng chẳng ai nghe thấy.
The sealing-wax had gone, and she had become quite black; Lớp sáp niêm phong đã trôi mất, và ả đã đen nhẻm;
but black makes one look very slim, and so she thought she was even finer than before. nhưng màu đen làm người ta trông thon thả hơn, nên ả nghĩ mình còn thanh mảnh hơn cả trước kia.
‘Here comes an egg-shell sailing along!’ said the boys, and they stuck the Darning-needle into the egg-shell. “Có cái vỏ trứng đang trôi đến kìa!” lũ trẻ nói, rồi chúng cắm chiếc kim mạng vào cái vỏ trứng.
‘The walls white and I black—what a pretty contrast it makes!’ said the Darning-needle. “Tường trắng và mình đen—thật là một sự tương phản tuyệt đẹp!” chiếc kim mạng nói.
‘Now I can be seen to advantage!’ “Giờ thì thiên hạ có thể chiêm ngưỡng ta rõ nhất!”
‘If only I am not sea-sick! I should give myself up for lost!’ “Chỉ mong là ta không bị say sóng! Nếu thế thì ta coi như tiêu đời!”
But she was not sea-sick, and did not give herself up. Nhưng ả không bị say sóng, và cũng chẳng tiêu đời.
‘It is a good thing to be steeled against sea-sickness; here one has indeed an advantage over man!’ “Tự tôi luyện mình để không bị say sóng là một điều tốt; về điểm này mình đúng là hơn hẳn con người!”
‘Now my qualms are over. The finer one is the more one can beat.’ “Giờ thì ta hết nôn nao rồi. Càng thanh tao thì càng chịu đựng giỏi.”
‘Crack!’ said the egg-shell as a wagon-wheel went over it. “Rắc!” cái vỏ trứng kêu lên khi một bánh xe bò cán qua nó.
‘Oh! how it presses!’ said the Darning-needle. “Ôi! Sao mà đè nặng thế!” chiếc kim mạng thốt lên.
‘I shall indeed be sea-sick now. I am breaking!’ “Giờ thì ta say sóng thật rồi. Ta gãy mất thôi!”
But she did not break, although the wagon-wheel went over her; Nhưng ả không gãy, dù bánh xe bò đã cán qua;
she lay there at full length, and there she may lie. ả nằm dài sượt ra đó, và cứ để mặc ả nằm đó đi.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.