12 – Người và Ma

TWELVE
The Man and the Ghost
MƯỜI HAI
Người và Ma
As you desire the sun, so you desire your friend’s return.
Tibetan Proverb.
Mong bạn hiền trở lại cũng tựa như mong ngóng ánh mặt trời.
Tục ngữ Tây Tạng.
ONCE upon a time a man was walking along a narrow mountain path, when he met a ghost. NGÀY xửa ngày xưa, có một người đàn ông đang rảo bước trên con đường mòn hẹp vắt ngang núi thì chạm mặt một con ma.
The ghost turned around at once and walked along beside him. Con ma lập tức quay đầu lại và sánh bước đi cùng anh ta.
The man was very much frightened, but didn’t care to let the ghost know it. Người đàn ông sợ chết khiếp, nhưng nhất quyết không để lộ cho con ma biết là mình đang sợ.
Pretty soon they came to a river which had to be crossed, and as there was no bridge or boat both had to swim it. Đi được một đoạn, họ gặp một con sông chắn ngang lối, vì chẳng có cầu cũng không có thuyền, cả hai đành phải lội xuống bơi qua.
The man, of course, made a good deal of noise, splashing and paddling the water, while the ghost made none at all. Lẽ nhiên, người đàn ông gây ra đủ thứ tiếng động, chân tay quẫy đạp nước bì bõm, trong khi con ma thì lướt đi nhẹ tênh, chẳng gây ra một tiếng động nào.
Said the ghost to the man: “How does it happen that you make so much noise in the water?” Con ma bèn hỏi người đàn ông: “Cớ làm sao mà đằng ấy xuống nước lại ồn ào thế?”
The man answered, “Oh, I am a ghost and have a right to make all the noise I want to.” Người đàn ông đáp: “Ồ, ta cũng là ma mà, ta có quyền làm ồn bao nhiêu tùy thích chứ.”
“Well,” the ghost replied, “suppose we two become good friends, and if I can help you I will, and if you can ever aid me you will do so.” “Thôi được,” con ma đáp lời, “Hay là thế này, chúng ta kết bạn tâm giao đi. Nếu ta có thể giúp gì cho đằng ấy, ta sẽ giúp, và nếu đằng ấy có thể trợ giúp ta chuyện gì thì hãy ra tay nhé.”
The man agreed, and as they walked along the ghost asked him what he feared more than anything else in the world. Người đàn ông đồng ý, khi họ tiếp tục bước đi, con ma hỏi anh ta xem trên đời này anh sợ thứ gì nhất.
The man said he wasn’t afraid of anything he saw, though inwardly quaking all the while. Người đàn ông đáp rằng những gì mắt thấy tai nghe thì anh chẳng sợ thứ nào cả (dù bụng thì đang run bần bật).
Then he asked the ghost what he was afraid of. Sau đó, anh hỏi ngược lại con ma xem nó sợ gì.
“Of nothing at all,” said the ghost, “but the wind as it blows through the tall-headed barley fields.” “Chẳng sợ gì sất,” con ma nói, “ngoại trừ tiếng gió thổi qua những cánh đồng lúa mạch trổ bông cao ngất.”
By and by they came near a city, and the ghost said he was going in to town. Chẳng mấy chốc họ đã đến gần một kinh thành, con ma bảo nó định vào trong phố thị một chuyến.
But the man said he was tired and that he would lie down and sleep a while in the barley field at the edge of the city. Nhưng người đàn ông kêu mệt và bảo rằng anh sẽ nằm ngủ một lát ở ruộng lúa mạch ngay rìa thành phố.
The ghost went on into town and played havoc, as ghosts generally do. Con ma một mình đi vào thành và quậy phá tưng bừng như lũ ma quỷ vẫn thường làm.
He proceeded to steal the soul of the king’s son and tying it up in a yak hair sack carried it out to the edge of the barley field where the man lay asleep, and called out to him, “Here is the soul of the king’s son in this bag. Nó lẻn vào đánh cắp linh hồn của Thái tử, nhét vào trong một cái bao làm bằng lông bò Yak, rồi vác ra rìa cánh đồng lúa mạch nơi người đàn ông đang ngủ, gọi anh dậy: “Hồn của con trai vua đang ở trong cái bao này.
I’ll leave it here for a while and you can take care of it for me, as I have a little business elsewhere.” Ta để tạm đây một lát, đằng ấy trông hộ ta nhé, ta có chút việc phải đi chỗ khác.”
So saying, he put the sack down and went away. Dặn dò xong, nó đặt cái bao xuống rồi bỏ đi.
The man now disguised himself as a holy lama, begging tsamba, and, carrying his prayer wheel and the sack, started for the city. Người đàn ông liền cải trang thành một vị Lạt-ma sùng đạo, tay cầm kinh luân, vừa đi vừa khất thực xin bột tsamba, rồi thẳng tiến vào kinh thành.
When he arrived he heard at once that the king’s son was about to die and he knew what was the matter with him. Vừa đến nơi, anh đã nghe tin Thái tử sắp qua đời, và biết rõ bệnh tình là do đâu.
So he went to the palace begging and the king’s chamberlain said to him, “You are a very holy man, perhaps you can do something to help the king’s son get well.” Anh bèn đi đến cung điện cầu kiến, Quan cận thần của nhà vua nói với anh: “Ngài là bậc tu hành đắc đạo, có lẽ ngài có thể làm phép giúp Thái tử khỏi bệnh chăng.”
The man said he would try if they would let him in to see the king. Người đàn ông nói rằng anh sẽ thử, miễn là họ cho anh vào gặp nhà vua.
When the king saw him he said, “If you will heal my son, I’ll give you half of all I have, lands, gold, cattle and everything.” Khi nhà vua thấy anh, ngài phán: “Nếu nhà ngươi cứu sống con trai ta, ta sẽ chia cho ngươi một nửa giang sơn, vàng bạc, gia súc và mọi thứ ta có.”
So the man said he would. Người đàn ông nhận lời.
He took his yak hair sack, sat down on the ground, cross-legged, as all Buddhists sit, made a little idol of tsamba meal, opened the sack and thrust it in, allowing the soul to escape. Anh lấy cái bao lông bò Yak, ngồi xếp bằng trên mặt đất theo dáng ngồi thiền của nhà Phật, nặn một hình nhân nhỏ bằng bột tsamba, rồi mở miệng bao nhét hình nhân vào để thế chỗ cho linh hồn thoát ra.
Then he tied the mouth of the bag with nine knots, blew his breath upon it, said many charms and prayers over it, and while he talked, lo, they brought the king word that the boy was recovering. Đoạn anh thắt miệng bao lại bằng chín nút thắt, thổi phép và niệm chú lên đó, trong khi anh đang làm lễ, lạ thay, người ta vào bẩm báo với vua rằng Thái tử đang dần bình phục.
The father was so pleased and happy, he kept his word and gave the man half of all he possessed. Nhà vua vui mừng khôn xiết, ngài giữ đúng lời hứa và ban cho người đàn ông một nửa gia sản của mình.
The ghost never, so the story goes, came back or claimed the sack he had left with the man, and the man thought, “Perhaps that is the customary etiquette between a man and a ghost.” Còn về phần con ma, chuyện kể rằng nó không bao giờ quay lại đòi cái bao đã gửi, và người đàn ông thầm nghĩ: “Có lẽ đó là phép lịch sự xã giao thông thường giữa người và ma vậy.”
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.