Trong Đạo Cao Đài, Ngọc Hoàng Thượng Đế là danh hiệu được dùng để chỉ Đức Chí Tôn (hay Đại Từ Phụ), Đấng Chủ Tể duy nhất của Càn Khôn Vũ Trụ.
I. DANH XƯNG TRONG ĐẠO CAO ĐÀI
1. Danh Xưng Chính Thức
-
Cao Đài:
Đây là tên gọi giản lược mà Ngài dùng để tự xưng. -
Ngọc Hoàng Thượng Đế Viết Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát Giáo Đạo Nam Phương:
Đây là danh hiệu đầy đủ, chính thức mà Đức Chí Tôn đã dùng khi giáng cơ.
2. Danh Xưng Thân Mật & Tôn Kính Khác
- Thầy: Danh xưng thân mật nhất và được dùng thường xuyên nhất trong các Thánh Ngôn dạy dỗ môn đệ.
- Đại Từ Phụ: Thể hiện lòng yêu thương vô bờ bến và vai trò làm Cha của vạn linh.
- Chúa Tể Càn Khôn Thế giới / Chúa cả Càn Khôn Thế giới.
- Thập Nhị Khai Thiên.
- Thượng Đế Toàn Năng.
- Đức Chí Tôn. / Đấng Chí Linh
- Ông Trời (dân gian).
3. Danh Xưng Đặc Biệt (Giai đoạn đầu)
A Ă Â: Đây là danh xưng đầu tiên Đức Chí Tôn dùng khi giáng cơ với nhóm xây bàn (Cao Quỳnh Cư, Phạm Công Tắc, Cao Hoài Sang) vào cuối năm Ất Sửu (1925). Sau đó Ngài mới xưng danh là Thầy.
II. Danh Xưng Trong Các Tôn Giáo Khác
Dưới đây là các danh xưng tương ứng của NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ trong các nền tôn giáo lớn trên thế giới:
III. NGUỒN GỐC: Ngọc Hoàng Thượng Đế đến từ đâu?
Theo giáo lý Đạo Cao Đài, nguồn gốc của Ðức Chí Tôn – Ngọc Hoàng Thượng Đế được giải thích là khởi phát từ Khí Hư Vô.
IV. QUYỀN NĂNG
Qua bài Ngọc Hoàng Kinh và các lời dạy trong Thánh Ngôn, Thuyết Đạo của Đức Hộ Pháp, hình ảnh Đức Chí Tôn – Ngọc Hoàng Thượng Đế hiện lên không chỉ là một đấng cai trị quyền uy mà còn là nguồn cội của sự sống, đấng nắm giữ cán cân công bình và lòng từ bi vô lượng.
1. Quyền Năng Hóa Dục và Sáng Tạo
Quyền năng đầu tiên và căn bản nhất của Thượng Đế là sự Sáng Tạo. Ngài không chỉ tạo ra hình hài vũ trụ qua việc phân định khí chất (Khí phân Tứ tượng), mà còn trực tiếp sanh hóa và nuôi dưỡng sự sống muôn loài (Hóa dục quần sanh). Ngài là người Cha vĩ đại (Tịnh dục Đại Từ Phụ), nguồn cội của mọi sự sống từ vô hình đến hữu hình.
Mỗi sự sống nơi thế gian này như những ngọn nến do chính tay Thượng Đế thắp lên. Ngài đặt một mảnh linh hồn của Ngài vào trong đó mới có sự sống nên Ngài nói:
2. Chủ Tể Vạn Linh, Vạn Giới
Thượng Đế là Đấng Tối Cao đứng trên mọi tôn giáo và phẩm trật thiêng liêng. Kinh văn khẳng định Ngài là Chủ của Thánh, Thần, Tiên, Phật. Điều vi diệu là Ngài dùng pháp “Vô vi” (không làm mà không gì không làm) để sai khiến và điều hành tất cả chư thần thánh (dịch sử quần linh) một cách nhịp nhàng, huyền diệu.
Đây là quyền năng của một vị Chủ Tể tuyệt đối. Quyền lực của Ngài bao trùm không gian vô tận:
- ✦ Trên : Nắm giữ 36 tầng trời và 3000 thế giới (Tam Thiên Thế Giái).
- ✦ Dưới : Cai quản 72 quả địa cầu và Tứ Đại Bộ Châu.
- ✦ Vận hành: Là Vua của các tinh tú, mặt trời, mặt trăng và thời gian. Nếu không có ý muốn của Thầy, không vật chi có thể sanh tồn.
Giữa Tây phương nắm giữ Thiên điều. “
(Kinh Nhập Hội)
* Cầm quyền sinh sát tuyệt đối
Nhưng may thay, Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế lại Từ Bi Vô Lượng nên không dùng đến quyền này.
Kim Quang Sứ/Lucifer náo loạn thiên cung, Thầy cũng không trách tội.
3. Toàn Tri
Không một hành động nào, dù nhỏ nhất, thoát khỏi Thiên Nhãn của Ngài.
- ✦ Mọi điều thiện ác Ngài đều thấy rõ. Chỉ cần “nhứt toán” (một tính toán), họa hay phước trong toàn cả càn khôn vũ trụ liền được định đoạt. Đây là quyền năng thực thi Luật Nhân Quả tuyệt đối công bình.
Không một hành động nào, tư tưởng nào vừa phát ra mà Ngọc Hoàng Thượng Đế không biết, không cảm nhận được.
Nên Thầy mới nói rằng:
Đức Quán Thế Âm cũng dạy rằng:
Thánh-giáo của Đức Chí-Tôn cũng xác nhận rằng:
4. Từ Bi và Cứu Rỗi
Bên cạnh sự công bình, quyền năng lớn nhất làm cảm động nhân sinh chính là Lòng Thương Xót (Đức Háo Sanh). Ngài “hựu tội” (tha thứ tội lỗi) và “tích phước” cho kẻ biết ăn năn. Ngài luôn tìm cách truyền kinh sách (Lũ truyền Bửu Kinh) và mở đường độ tận chúng sanh. Đó là hình ảnh của Đấng Đại Bi – người Cha lành luôn mong con cái quay về.
Căn cứ theo kinh văn: “Hồng oai, hồng từ – Vô cực, vô thượng”.
Hai chữ “Vô Thượng” (nghĩa là không còn ai cao hơn) cùng với danh xưng “Vi Thánh, Thần, Tiên, Phật chi Chủ” đã xác quyết rằng: Trong càn khôn vũ trụ, Ngọc Hoàng Thượng Đế là Đấng Tối Cao duy nhất, là gốc của Đạo, là chúa tể của mọi cõi giới.
Ngọc Hoàng tích phước hựu tội,
Đại Thiên Tôn.”
Phần V. Hình Ảnh Của Ngọc Hoàng Thượng Đế
1. Bản Thể Vô Hình:
Đức Chí Tôn khẳng định Ngài là Đấng vô hình vô ảnh, được sinh ra từ Khí Hư Vô và ngự tại ngôi Thái Cực. Vẻ đẹp của Ngài vượt thoát mọi ngôn ngữ trần gian.
2. Biểu Tượng Thiên Nhãn:
Vì là Đấng vô hình, Ngài đã thiết lập Thánh Tượng Thiên Nhãn (Con Mắt Trái) làm biểu tượng chính thức. Điều này giúp các môn đệ có một điểm tựa hữu hình để tập trung tâm trí khi cầu nguyện và chiêm bái.
3. Các Hình Ảnh Thị Hiện (Đức Hộ Pháp thuyết Con Đường Liêng Hằng Sống)
Ngọc Hoàng Thượng Đế
Tại đây, Ngài hiện ra với hình ảnh oai nghiêm của một vị Vua với cây cân công bình thiêng liêng cầm quyền điều khiển càn khôn vũ trụ với đầy đủ triều nghi.
Bài 28
Ngày nay Bần-Đạo giảng tiếp khi vô Linh-Tiêu-Điện lúc mới tới ngoài, chúng ta ngó thấy lầu các nguy-nga, Bần-Đạo có nói dầu cho vị kiến-trúc-sư nào mà ngó thấy nó rồi thì mơ-mơ mộng-mộng hoài, mơ-mộng cái vẽ đẹp ấy, sợ tới điên chết mà thôi, không thế gì tưởng-tượng được cái đẹp cái khéo của nó đặng.
Lầu các cất bằng ngọc muôn hình ngàn tướng, hễ chúng ta muốn tưởng-tượng cái gì thì có hiện tượng ra cái nấy, quyền-phép vô biên của Đức Chí-Tôn từ trước đã thành tướng, nó là vạn pháp thành hình, nó huyền-diệu vô biên vô đối, không thể gì tỏa đặng. Khi chúng ta bước vô dòm lên thấy Càn-Khôn Vũ-Trụ minh-mông đại-hải, chúng ta thấy từ trên dài tới dưới, một triều-chánh không có miệng lưỡi nào tỏa cho đặng oai-nghiêm huyền-bí làm sao đâu!!! Trên hết chúng ta ngó thấy Đức Chí-Tôn ngự với cái triều-nghi của Ngài là Huỳnh-Kim-Khuyết (Lát nữa Bần-Đạo sẽ tỏa cái hình ảnh của Ngài).
Nơi Huỳnh-Kim-Khuyết trên đầu của Ngài nơi xa xa chúng ta thấy vọi vọi, xa nữa chúng ta thấy ba vị Phật mà hiện giờ ta thấy tượng hình trên nóc Bát-Quái-Đài là Brahma Phật, Civa Phật và Christna Phật. Ngự trên nữa xa hơn nữa cao vọi-vọi xa-xăm hơn nữa chúng ta không thể gì tưởng-tượng được, con mắt mình ngó thấy như một đạo hào-quang chớp nhoáng mà không có hình-ảnh gì hết, chiếu-diệu trên cái triều-nghi của Ngài là Huỳnh-Kim-Khuyết, mà dưới Huỳnh-Kim-Khuyết là Cửu-Phẩm Thần-Tiên đương ngự triều với Đức Chí-Tôn, oai nghiêm, chúng ta không thể gì tưởng-tượng được, oai nghiêm huyền-bí làm sao, làm sao!!! Không miệng lưỡi nào tỏa hình ảnh ra đặng.
Đức Đại Từ Phụ
Đây là nơi Ngài chung sống và giáo hóa con cái, thể hiện lòng từ bi vô lượng. Tại cảnh giới này, hình ảnh của Ngài biến hóa tùy thuộc vào niềm tin của các chơn linh để họ cảm thấy gần gũi:
Bài 34
…Khi giảng Ngọc-Hư-Cung, Linh-Tiêu-Điện Bần-Đạo có nói Đức Chí-Tôn tức nhiên Đại-Từ-Phụ, nhưng khi đến Ngọc-Hư-Cung là Vị Thượng-Hoàng mà thôi chớ không phải Đại-Từ-Phụ. Cung Hổn-Ngươn-Thượng-Thiên Ngài đến với hình-thể danh-từ là một Vị Đại-Từ-Phụ. Chúng ta ngó thấy như dân Do-Thái được đoạt-pháp đã qui-liễu được về Cung Hổn-Ngươn Thượng-Thiên thì thấy Đức Chí-Tôn tức nhiên Đại-Từ-Phụ hiện hình là Jehovah giáo-hóa họ, đồng sống với họ. Bần-Đạo dám chắc được hạnh-phúc đó không Chơn-Linh nào không mơ ước.
Chúng ta là người Tàu, nếu đoạt-pháp về được nơi Cung Hổn-Ngươn Thượng-Thiên thì chúng ta thấy Đức Đại-Từ-Phụ đến với hình ảnh Hồng-Quân Lão-Tổ.
Người Ấn-Độ tùy theo trường hợp hành động của họ mà Đức Đại-Từ-Phụ sẽ đến với hình ảnh Brahma, Civa, hay là Christna.
Cung ấy là Cung Vạn-Linh hiệp Nhứt-Linh đó vậy, Cung ấy là Cung Chánh-Pháp của Đạo Cao-Đài để tại mặt thế này cho nhơn-loại đoạt đến…
- Với dân Do Thái: Ngài hiện hình là Jehovah.
- Với người Trung Hoa: Ngài hiện hình là Hồng Quân Lão Tổ.
- Với người Ấn Độ: Ngài hiện hình là Brahma, Shiva hay Christna.
Đức Đại Từ Phụ
Ngài mặc áo trắng, bịt khăn trắng giống như bộ đồ Tiểu-Phục của Giáo-Hữu. Ngài có râu bạc trắng coi đẹp lắm.
Bài 35
Khi Bần-Đạo vô trong Từ Phụ muốn biết Ổng là ai? Ông này có phải là Đức Ngọc-Hoàng Thượng-Đế không? Phải chi Ổng ăn mặc kiểu vua thì Bần-Đạo biết. Đàng này Ổng bận bộ đồ trắng, bịt khăn trắng giống như bộ đồ Tiểu-Phục của Giáo-Hữu vậy. Ổng có râu bạc trắng coi đẹp lắm. Bần-Đạo biết ngay đó là Đức Ngọc-Hoàng Thượng-Đế.
…Ổng có tay mặt tay trái y hệt như mình, Ổng không phải là một Khí Vô Vi. Cái thân của Ngài đẹp vô cùng mà lại uy nghiêm nữa. Bần-Đạo mới nhìn thấy Ngài rồi nói: Cung Hỗn-Ngươn Thượng-Thiên là Ngài đã hóa ra một người Cha rồi. Nơi Bạch-Ngọc-Kinh Ngài hóa thành ra một người Thầy, một Giáo-Hữu. Ngài không còn giữ cái phẩm vị của Ngài là Thượng-Đế nữa. Ngài muốn chứng tỏ rằng: Người Giáo-Hữu hay là người Thầy trong Đạo cũng là Ngài. (Đức Hộ Pháp Thuyết Đạo Con Đường Thiêng Liêng Hằng Sống – Bài 35)