Pháp sư cảm nhận một luồng hưng phấn chạy dọc sống lưng khi nhấc cuốn sách bọc da lên. Ông cẩn thận mở cuốn nhật ký cũ ra đến phần có ghi “Nghi Thức Triệu Hồi,” và bắt đầu đọc dưới ánh sáng đỏ hắt ra từ chiếc đèn trên bàn thờ.
Khi lời khấn niệm kết thúc, pháp sư liếc nhìn tam giác gỗ được sơn vẽ đặt bên ngoài vòng tròn ma thuật. Phía trên đỉnh của tam giác đều, khói bốc lên từ lư hương bằng đồng thau, tạo thành một làn khói dày đặc, lan tỏa mùi hương bạc hà khắp căn phòng. Xung quanh chiếc bát phát sáng là những mảnh sắt, ngọc hồng lựu và đá jasper đỏ; bên phải lư hương là một bức tượng bọ cạp bằng kim loại đổ bóng loang lổ trên sàn nhà khi ánh than hồng rực rỡ chiếu vào.
Chậm rãi, ánh mắt của pháp sư tập trung vào vật thể nhỏ bé ở chân tam giác. Ánh sáng đỏ trong phòng kết hợp với ánh sáng le lói từ lư hương, hiện rõ biểu tượng được vẽ trên mảnh giấy hình tròn. Pháp sư nhắm mắt lại, tập trung toàn bộ tâm trí vào ấn ký ấy.
Một lúc sau, pháp sư giơ cây đũa thần lên và từ từ mở mắt. Cái tên “Phalegh”, cái tên mà ông đã niệm đi niệm lại trong đầu, thoát ra khỏi đôi môi ông như một tiếng thì thầm, rồi ông bắt đầu gọi to tên của tinh linh Mars. Với mỗi lần lặp lại cái tên ấy, pháp sư lại mở mắt ra một chút, giọng ông lớn dần và vang vọng khắp căn phòng.
Lơ lửng trong làn khói trước mặt ông, một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ với đôi mắt màu cam rực lửa đang nhìn chằm chằm vào pháp sư. Hắn ta mặc đồ đỏ và cầm một thanh kiếm dài sáng loáng trong tay phải. Một âm thanh ầm ầm vang lên, ngày càng lớn dần khi hình bóng đứng trong tam giác hiện rõ hơn.
Pháp sư chĩa cây đũa thần vào tinh linh và chào đón hắn ta. Nghi thức triệu hồi đã thành công, và giờ đây, pháp sư có thể tự do giao tiếp với tinh linh.