42 – Luật tương đối hay là phản ảnh của hai thái cực chơn thật và giả dối

Q.2/42: LUẬT TƯƠNG ĐỐI HAY LÀ PHẢN ẢNH CỦA HAI THÁI CỰC CHƠN THẬT VÀ GIẢ DỐI. (The Law of Relativity, or the Reflection of the Two Poles of Truth and Falsehood)
Tại Ðền Thánh, đêm 9 tháng 7 năm Mậu Tý (1948) At the Great Divine Temple, on the 9th night of the seventh lunar month, the year of the Rat (1948)
Cái hay của sự chơn thật đối với cái dở của sự giả dối, làm thế nào phân biệt? How can we distinguish between the good of truth and the bad of falsehood?
Trước khi giảng, muốn nói rõ hơn Bần Ðạo mời tất cả đi theo Bần Ðạo dùng phép hồi quang phản chiếu đem thần trí ra ngoài thể xác đặng quan sát lại mình và hành tàng của thế nhân ra sao, mới quyết định điều hay lẽ dở của nó, giống như đám Thiên Quân Ngự Mã Quân, ngồi trên lưng ngựa chiến đấu về tinh thần với mặt thế.Before I begin, to clarify this further, I invite you all to join me in an exercise of introspection, projecting your minds beyond your physical bodies to observe yourselves and the actions of others. Only then can we determine what is good and what is bad, much like the Heavenly Army, The Heavenly Lord of the Imperial Steed, sitting atop their steeds, engaged in a spiritual battle with the mortal world.
Theo sau xe của Chí Tôn, chúng ta gò cương đứng lại bình tỉnh, nghỉ ngơi, giữa cảnh náo nhiệt của nhơn loại sắp diễn và xuống ngựa xem rõ lại sự sanh hoạt ấy đương nhiên ở vào mực độ nào, rồi ngẫm lại ta ở vào cảnh hư hay thiệt. Following the chariot of the Supreme Being, we rein in our horses, pausing calmly amidst the bustling activity of humanity about to unfold. We dismount and observe closely the state of this activity, reflecting on whether our own state is real or illusory.
Ta đàm luận vui vẻ cùng nhau sống, nhảy lên lưng ngựa nắm vững cương, thúc nó chạy theo kịp bước của Ðức Chí Tôn. We discuss and enjoy life together, then leap back onto our horses, taking firm hold of the reins, urging them forward to keep pace with the Supreme Being.
Phép hồi quang phản chiếu mà Bần Ðạo nói đây là tinh thần thoát ra khỏi thể xác, để quan sát trở lại hình trạng thi thể của nó.This introspection I speak of is the spirit detaching from the physical body to observe its form.
Ta thấy gì? Khởi đoan ta thấy ta sanh ra tại mặt thế, mang mảnh thi hài (nguyên căn của sự sống vật thể) lắm khi làm cho ta khó phân biệt được sự phải quấy, hoặc điều hòa tâm lý.What do we see? We see ourselves born into this world, carrying this physical body, the origin of our physical existence, which sometimes makes it difficult to distinguish right from wrong or to find inner peace.
Vừa lọt khỏi lòng mẹ, chúng ta thấy miếng cơm vú sữa của bà mẹ, biết rằng bà sanh ta ra, nhận biết như vậy ta tự nhiên phải nương nơi bà mà sống, nếu ta không được bà nuôi dưỡng ắt ta phải chết, biết rõ như vậy nên đối với mẹ ta, có tình yêu ái tự nhiên về luật Thiêng Liêng đã định nên khi vắng mẹ ta thì nhớ, sự thương yêu đối với mẹ là chơn.Upon leaving our mother’s womb, we experience the nourishment of her milk, recognizing her as the one who gave birth to us. Naturally, we rely on her for survival. Without her care, we would perish. Knowing this, we naturally love our mothers, a love ordained by divine law. When we’re away from our mothers, we miss them. This love for our mothers is true.
Lớn lên chút nữa, hiểu rằng nếu không cha và mẹ thì không có ta và cũng không biết tại sao mà biết ổng là cha, dầu trí khôn chưa đủ, Ông chạy bữa cho mẹ nuôi thì ta hiểu ngay rằng nếu không ổng thì mẹ ta không đẻ ta được. As we grow older, we understand that without our father and mother, we wouldn’t exist. We also somehow know who our father is, even without full comprehension. He provides for our mother, and we understand that without him, our mother couldn't have given birth to us.
Tự nhiên ta không thấy ổng nuôi nấng ẵm bồng và nhiều khi không ngó tới mà ta vẫn biết ổng là cha (,)(*1) ta cũng trọng cũng thương yêu tự nhiên đó là chơn. Naturally, even if he doesn’t nurture or hold us, even if he sometimes ignores us, we still recognize him as our father, respecting and loving him. This is true.
Thảng có kẻ nào nói má mầy tự nhiên đẻ mầy ra, đừng kính đừng trọng ổng, hoặc nói mầy ở dưới đất nẻ chun lên, đó là giả, còn bảo đừng nhìn ổng đó là dối.If someone says your mother gave birth to you spontaneously, that you shouldn't respect your father, or that you sprang from the earth, that is false. If they tell you to ignore him, that is deceitful.
Lớn lên nữa, thấy mẹ đẻ em ra, cũng nhờ có ông cha ta kia, ta chia nhau một mảnh chiếu, đắp nhau một mảnh mền, nhịn nhau từ hột muối, từ ngọn rau, tình cảnh ấy không cần tả, có điều ta thấy hẳn nó kết cấu khối tình ái thiên nhiên.As we grow older still, we see our mother give birth to our siblings. Thanks to our father, we share a mat, a blanket, a grain of salt, a vegetable. This situation needs no further description; we see how it naturally fosters love.
Ngoài ra nếu cha khó, mẹ nghèo, anh em lao khổ, lại chia đau khổ cùng nhau và biết chắc rằng cả thảy do mẹ sanh ra, biết nhau đồng chung máu thịt đó là chơn. If our father struggles, our mother is poor, and our siblings suffer, we share their hardships. We know that we are all born from the same mother, sharing the same blood. This is true.
Bây giờ có ai nói, anh em mầy không bằng tao, tao đối với mầy nhơn nghĩa đầy đủ tình cảm đặc biệt tao đối với mầy, anh em mầy không có, đó là giả, biểu phản nghịch lại anh em đừng nhìn nhau, nhà mầy, mầy ở, cơm mầy mầy ăn, đó là dối.(*) Now, if someone says, “Your siblings are not as good as me; I treat you with kindness and affection, something your siblings don’t possess,” that is false. If they tell you to turn against your siblings, to ignore them, saying, “Your house is yours, your food is yours,” that is deceitful.
Trộng chút nữa, cha đem đến trường, mình đương dốt lấy làm lạ, chữ viết cong queo mà nghĩa lý thâm thúy, mình không biết đọc sao ông thầy giỏi hơn mình mà tự biết mình bơ vơ rồi nhờ ông đó, vậy mình trí hóa mở mang bỗng sanh ra thương mến, ổng dạy mình biết nhiều quá nên phải kính trọng thương yêu ấy là chơn. Later, our father takes us to school. We are ignorant and find it strange: the curved and twisted characters, yet filled with profound meaning. We don’t know how to read. Our teacher is more knowledgeable than us, and we realize our own ignorance, relying on him for guidance. Our minds expand, and we naturally develop affection and respect for our teacher, who has taught us so much. This is true.
Thảng có kẻ nào nói: Cái ông đó mà biết cái gì, ổng nhồi sọ mình cho ngu cho dại cho điên cuồng. If someone says, “That teacher knows nothing; he’s filling your head with nonsense.
Không phải dạy khôn mầy đâu mà mầy kính trọng, đó là giả. He’s not making you smarter, so why respect him?” that is false.
Nếu biểu phản nghịch và nói nay mầy giỏi hơn ổng đa, mầy hỏi thì ổng bí ngay, đừng kính trọng làm gì đó là dối.If they encourage you to rebel, saying, “You’re smarter than him now. Ask him a question, and he’ll be stumped. Don't respect him,” that is deceitful.
Tới nữa, ngoài cha mẹ và thầy, ta thấy ông già mình không có dệt vải mà có áo mặc, hỏi ra thì ổng làm ra tiền mà may cho mình, nhà mình không có rèn mà mình có dao chặt củi, biết rằng ông già mình làm ra tiền mẹ mình mua, thấy không làm ruộng mà mình có cơm ăn, đó là ông già mình làm mướn lấy tiền mua gạo. Beyond our parents and teachers, we see that our parents have clothes even though they don’t weave, and we learn that they earn money to buy them. We have knives to chop wood even though our family doesn’t forge them, and we learn that our parents earn money to buy them. We have food even though we don’t farm, and we learn that our parents work for others to earn money to buy rice.
Ấy vậy ta mới biết rằng ta sống đây phải nương vào xã hội, có những vật không phải mình làm được đã có kẻ khác làm, mình làm công lấy tiền mua sắm, sự sống có liên quan mật thiết lạ lùng với chung quanh mình, với những bạn đồng chung sống, nên cả quốc dân yêu mến nhau, rồi quyết định rằng: Thus, we learn that our survival depends on society. There are things we cannot make ourselves, things made by others. We work to earn money to buy these things. Our lives are strangely interconnected with those around us, with those we share our lives with.
Bao nhiêu người làm việc kia nuôi mình, người ta canh gác giữ trộm cho mình yên ổn, người ta đốn cây tạo nhà cho mình ở, cả thâm ân đó giục ta yêu ái, kính mến coi cả thảy toàn quốc dân là phần tử thân mến của mình, đó là chơn.Therefore, we love our fellow citizens and recognize that many people work to provide for us, they protect us from harm, they build our houses. This deep gratitude inspires love and respect, seeing all our fellow citizens as dear companions. This is true.
Bây giờ có kẻ nói, nếu không có họ, mầy sẽ ăn nhiều hơn, tại có họ mầy bớt ăn lại mà còn phải thiếu, nhà mầy thì mầy ở nếu không có họ giành cây, không chừng mầy sẽ cất lầu đài. Now, if someone says, “Without them, you’d have more. Because of them, you have less. Your house is yours. If they didn’t take all the wood, you could build a mansion.
Có họ không ích gì, trái lại họ còn giành ăn với mầy, nói như vậy là dối, biểu nghịch họ và diệt họ, thì mình sẽ sống hạnh phúc hơn, đó là giả.They’re useless; they’re competing with you for resources,” that is deceitful. If they encourage you to turn against them and eliminate them, claiming that this will bring you happiness, that is false.
Tới nữa ta thấy luật gia đình ở trong nước, một gia đình không thể trọn trong hoàng đồ được, phải nhiều gia đình hợp lại gọi là bá tánh, mà nhiều gia đình chung hợp thì đất đai sẽ được mở mang rộng hơn nước giàu dân mạnh. Next, we consider family laws within the nation. A single family cannot exist in isolation; many families unite to form a community. And with many families united, the land expands, bringing prosperity and strength.
Vậy làm chủ đặng giữ gìn đại nghiệp đó cho trọn vẹn phải ai mới được?Who can safeguard this heritage?
Một gia đình không đủ, phải cả một Triều Chánh, trên Triều Chánh có một vị chúa làm chủ đặng bảo trọng đại nghiệp ấy được vững tồn, cho nên vị Chúa ấy hay là Vua hoặc Tổng Thống làm chủ cả nước gìn giữ quốc thể giống nòi của mình. A single family cannot; it requires an entire government. Above the government, there’s a ruler, a king or president, to protect and preserve this heritage.
Thảng như Hoàng Ðồ nầy bị tiêu hủy thì mình sẽ ra thế nào?What would happen if this nation were destroyed?
Mình sẽ giống như Mán Mọi nay ở chỗ nầy, mai đi chỗ khác tàn sát nhau, xô đuổi nhau như dân tộc Do Thái ngày xưa, không quê hương, không Tổ Quốc, ăn nhờ ở đậu trên khắp mặt Ðịa Cầu. We would become like ethnic minority groups, wandering from place to place, fighting and killing each other, like the Jewish people of ancient times, without a homeland, without a nation, living as dependents across the Earth.
Vậy chúng ta phải bảo thủ Hoàng Ðồ của Tổ Phụ ta đó là chơn.(*) Therefore, we must protect the nation built by our ancestors. This is true.
Bây giờ có kẻ hỏi: Tổ Phụ mầy đâu phải ở mặt đất nầy, Tổ Phụ mầy không phải nội đây, cả Ðịa Cầu nầy cũng là Tổ Quốc mầy được. Họ xúi mình đừng nhìn Tổ Quốc mình, là giả.Now, if someone says, “Your ancestors didn’t originate from this land; this isn’t your only homeland; the entire Earth can be your nation,” encouraging you to disregard your own nation, that is false.
Nếu nói rằng: Cả chủng tộc nầy là kẻ thù địch của mầy, họ đày đọa mầy vào cảnh khổ, họ sung sướng tấm thân họ, đó là dối. If they say, “These people are your enemies; they oppress you and enjoy their own comfort at your expense,” that is deceitful.
Cao hơn nữa ta thấy trên mặt Ðịa Cầu nầy, nòi giống nầy khác màu da với nòi giống kia và có những chủng tộc bất đồng ngôn ngữ, song cái cười cái khóc vốn như nhau, trạng hình đều giống, mà tiếng nói có đó chỉ là định ngôn đặng để hiểu nhau mà thôi. Furthermore, we see that on this Earth, different people have different skin colors, and there are different ethnicities with different languages. But laughter and tears are universal, our forms are similar, and language is merely a tool for communication.
Không phải duy có điều đó mà buộc mình đừng nhìn nhơn loại đồng căn bản, phải coi nhau là bạn đồng sanh đặng kính trọng lẫn nhau. These differences shouldn't prevent us from seeing humanity as sharing a common origin. We should treat each other as siblings, respecting one another.
Hễ là bạn đồng sanh tức nhiên liên quan mật thiết nhau, như trong gia đình vậy. Being siblings implies a close connection, like within a family.
Một gia đình nào rân rát, sanh sản con cháu đông đảo và có phương sống đầy đủ gia đình, đó là vui vẻ.A family that thrives, with many descendants and ample resources, is a happy family.
Nếu trong gia đình nào rủi ro con cháu hay họ hàng chết thì trong (trông?)(*2) thấy ai bi lạ lùng, một ông cha vì con chết có thể chết theo được, sự thảm khổ đó vô đối.If misfortune befalls a family, with the death of a child or relative, we see profound grief. A father might even choose death to follow his deceased child. Such grief is immeasurable.
Ta kính trọng mạng sanh của tất cả dị nghĩa đồng sanh, rồi ta nghĩ suy cho thấu đáo thấy bổn phận của ta là bảo trọng mạng sanh anh em của ta khỏi phải đổ nước mắt, phận sự ta đối với cảnh tượng đó là chơn.We respect the lives of all those born with us, even if they are different. Reflecting deeply, we see that it is our duty to protect the lives of our siblings, preventing their tears. This is our true responsibility.
Bây giờ có kẻ nói cả sanh mạng trên mặt địa cầu nầy không quan trọng, mầy có thể làm chủ được thì đoạt quyền làm chủ, giá trị mạng sanh không có nghĩa gì đâu.Now, if someone says that life on Earth is insignificant, that if you can rule, you should seize power, that life has no inherent value,
Cả sanh mạng ấy là lợi khí để mầy dùng làm bá chủ thiên hạ chẳng có tình cảm gì cả, đó là giả dối.that all lives are merely tools for you to use to achieve world domination, devoid of any compassion, that is falsehood.
Ðứng về mặt tinh thần, mặc tình tấn tuồng giả dối và chơn thật, hiện tại diễn ra, nếu ta biết lấy tâm linh tự chủ mà quyết đoán, quan sát trong kiếp sống của xã hội nhơn quần thì không ai gạt gẫm ta đặng. From a spiritual perspective, regardless of the drama of truth and falsehood unfolding before us, if we use our souls to discern and observe life within society, no one can deceive us.
Ta phân biệt được cái dở và cái hay thì ta sẽ làm chủ nó đặng. We can distinguish between good and bad, and thus, we can master them.
Bây giờ nói rằng tinh thần đã biết phân biệt hình trạng vật thể, mà lại nói cả thế gian duy nhờ sự giả dối mà sống như Tào Tháo đoạt nghiệp Hớn cũng nhờ giả dối. Khổng Minh thắng Châu Công Cẩn cũng nhờ giả dối, đó là Á Ðông. Now, if someone says that even with spiritual discernment, the world thrives on falsehood, citing examples like Cao Cao seizing power through deceit, or Zhuge Liang defeating Zhou Yu through deception, these are examples from the East.
Còn bên Âu Châu nói nhờ Machiavel giả dối mà nước Ý mới tồn tại, đó là mộng mị, không phải chơn thật không một người nào, một cơ nghiệp nào sản xuất trong sự giả dối mà tồn tại được. In the West, they might say that thanks to Machiavelli's deceit, Italy survived. These are illusions, not truths. No individual, no legacy can endure if built on falsehood.
Trí ta sáng suốt sẽ thấy và hiểu như vậy, thảng như những người mà thiên hạ cho rằng: Nhờ sự giả dối mới làm nên đại nghiệp nơi mặt Ðịa Cầu nầy thì Bần Ðạo nói có lẽ như Hoàng nghiệp Romain hay Tần Thủy Hoàng ngày nay đã còn chi nói thử? With clear minds, we will see and understand this. If people claim that great achievements on this Earth are due to deceit, then I ask, where are the Roman Empire or Qin Shi Huang today?
Nếu quả nhiên sự giả dối tạo nên những sự nghiệp đó thì quyết định chẳng còn tồn tại bởi sự nghiệp đó do sự giả dối xô ngã, đài Tần, đảnh Hớn ngày nay lưu lại những gì? If deceit truly created those empires, they wouldn’t have collapsed. What remains of the Qin and Han dynasties today?
Nếu cơ nghiệp vĩ đại tạo thành nhờ trí óc xảo trá thì nó cũng theo sự xảo trá ấy mà tiêu diệt. If great legacies were built on cunning, they would also be destroyed by cunning.
Xem lại tinh thần các Ðạo Giáo, như Gia Tô, Khổng Tử, Lão Tử, Thích Ca, không dùng một lưỡi gươm một ngọn súng mà cầm chắc qui nghiệp, dầu không làm được bá chủ cả Ðịa Cầu trọn vẹn, mà qui nghiệp ấy vẫn còn tồn tại là sao?Consider the spirits of various religions, like Christianity, Confucianism, Taoism, and Buddhism. They didn’t use swords or guns to secure their legacies. Although they didn’t achieve complete world domination, their legacies endure. Why?
Là tại thực hiện được sự chơn thật và nương sự chơn thật ấy mà tạo nghiệp, thì nghiệp ấy mới được vĩnh cửu trường tồn.Because they realized truth and built their legacies upon it. Only then can a legacy be eternal.
Trong Ðạo Cao Ðài ngày nay cũng vậy, tại sao Bần Ðạo còn dám ngồi tại đây làm tôi tớ cho con cái của Ðức Chí Tôn, để tạo nghiệp cho họ mà Bần Ðạo quả quyết làm đặng? The same is true for Cao Dai Religion today. Why do I dare to sit here, serving the children of the Supreme Being, building their legacy, and confidently claim that I can succeed?
Là vì biết trong cảnh nguy vong kia, họ tưởng nhảy ra với quyền năng của Ðạo nầy có thể diệt trở lại Bần Ðạo, họ quên nơi đây là Tòa Thánh, là nơi Ðức Chí Tôn đến nhứt định lập ngôi vị của Ngài trong mọi sự cố gắng của con cái Ngài, tượng nên khối tinh thần vững chắc thì ai có đủ quyền năng nào mà diệt được. Because I know that in that perilous situation, they imagine they can use the power of this religion to destroy me. They forget that this is the Holy See, the place where the Supreme Being has come to establish His presence amidst all the efforts of His children, creating an unshakeable spiritual foundation that no power can destroy.
Bởi thế họ không diệt được nên dầu khổ não thế nào, Bần Ðạo quyết chống xem ngày tàn cuộc. Because they cannot destroy it, no matter how difficult it gets, I am determined to resist until their final days.
Họ làm thử, ít nữa phải dòm ngược lại coi, khi họ lấy năng lực của Ðạo ra làm năng lực riêng của mình có còn tồn tại được chăng? Let them try. They should look back and see if they can endure after taking the power of this religion for themselves.
Chắc chắn rằng không. They certainly cannot.
Bởi vậy trong buổi loạn Ðạo người nầy, người nọ tìm đủ phương thế diệt trừ đảng phái. Therefore, during this time of religious turmoil, many are seeking ways to eliminate opposing factions.
Bần Ðạo đã nhận định được nên mới biểu họ cứ việc làm đi, rồi sẽ thấy cái ngày của sự chơn giả xuất hiện. I have foreseen this and told them to proceed, and they will see the day when truth and falsehood are revealed.
Tấn tuồng đó đã rõ rệt lắm, Bần Ðạo nói thật rằng: Năng lực mà họ đem ra ngày nay thi thố với Tòa Thánh, ngày kia mấy em và mấy con sẽ đắc thắng. This drama is clear. I speak truthfully: The power they wield today against the Holy See will ultimately lead to your victory.
Họ sẽ làm mọi không cơm cho mấy em và mấy em vì lẽ sống của họ thiếu sự bảo trọng cho chơn thật thì chết rồi cũng buông rơi sự nghiệp vào tay mấy em mà thôi. They will become servants for you without pay, and because their lives lack the preservation of truth, upon their deaths, their legacy will fall into your hands.
Sự chơn thật của Chí Tôn bao giờ cũng tồn tại sự chơn là một năng lực tinh thần, không tinh thần nào đối chọi đặng. The truth of the Supreme Being will always endure. Truth is a spiritual force that no other force can overcome.
Ngày giờ nào Thánh Thể của Ðức Chí Tôn biết bảo trọng sự chơn thật cho toàn Ðạo, thì không có năng lực nào thắng nổi quyền hành Thánh Thể của Ngài đặng. When the Divine Body of the Supreme Being knows how to preserve truth for the entire religion, no force can overcome its authority.