57 – Món ăn của Linh hồn.

MÓN ĂN CỦA LINH HỒN. (Nourishment for the Soul)
Tại Ðền Thánh, thời Tý đêm mồng 1 tháng 11 năm Mậu Tý (dl. 01-12-1948) At the Great Divine Temple, at the hour of the Rat on the first night of the eleventh lunar month, the year of the Rat (01-12-1948)
Kỳ nầy Bần Ðạo đình thuyết về sự dục tấn của các Linh Hồn chúng ta trên con đường Thiêng Liêng Hằng Sống, đặng thuyết về một vấn đề cần yếu nhứt có ảnh hưởng yếu trọng đến phần hồn chúng ta. This time, I will pause my preaching on the soul's journey of the Divine Way to Eternal Life to talk about a crucial matter that profoundly affects our souls.
Thời gian Bần Ðạo để chơn trở về Ðền Thánh, Bần Ðạo chú trọng một điều, chẳng những chú trọng mà thôi mà còn buộc cả Chức Sắc phải đi cúng tại Ðền Thánh. Since my return to the Great Divine Temple, I’ve emphasized, not only emphasized but also mandated, that the dignitaties must attend ceremonies here.
Lý do ấy như thế nào Bần Ðạo xin thuyết minh cho toàn cả hiểu biết, rồi mới rõ cái huyền vi bí mật phương tu của mình hầu gắng công lo tu thêm nữa. I will explain the reason for this so that you all understand the profound and mystical nature of our spiritual practice and strive to cultivate yourselves further.
Ai cũng thường nói mình tìm Ðạo, Ðạo đã để trước mắt mình, nói quả quyết hơn Ðạo để nơi mình, của mình. We often say we are seeking the Way, but the Way is right before our eyes. To be more precise, the Way is within us, it is ours.
Ấy vậy là vật Chí Tôn đem đến để trong tay của kẻ làm chủ quyền sở hữu nó. It is what the Supreme Being has placed in our hands, for us to possess.
Bần Ðạo nhớ khi nền Ðạo mới phôi thai, buổi ban sơ xuống tại Thủ Ðức ở trót 7 tháng trường, nhờ ơn đức của Giáo Tông dìu dắt, giáng bút giáo hóa, buổi chưa rõ thông chơn lý của Ðạo, còn mập mờ, tìm hiểu, nhiều khi vì sự ham muốn biết, đã vấn nạn Ngài nhiều điều quá đáng, như ngày hôm nay và tương lai nếu ai xúi hỏi nữa, chắc Bần Ðạo không dám. I remember when the religion was still in its infancy, during my initial seven months in Thủ Đức, guided and instructed by the Venerable Pope through divine writings. Back then, not yet fully understanding the true principles of the religion, still seeking and questioning, driven by a thirst for knowledge, I often asked him challenging questions. If anyone were to incite me to ask such questions again today, I would not dare to do so.
Có một phen Ngài đến dạy Bần Ðạo, Ngài than: Cái tâm lý nhơn loại đương nhiên đã khiếm khuyết đạo đức tinh thần, vì cớ trường đời hỗn loạn, hàng trí thức hoặc tu niệm tiềm tàng thấu đáo, muốn tìm phương hay sửa chữa, cứu vãn tình thế của đời. Once, he came to teach me, lamenting, "Humanity's inherent nature is now lacking in spiritual morality, causing chaos in the world. Those with intellect and spiritual understanding seek ways to rectify and salvage the situation.
Hại thay, buổi ấy Ðạo Giáo lu mờ, thiên lương hết tồn tại, làm thế nào mà nhơn loại biết chủ định quyền hành mình đặng tự lập, tự trị lấy mình. Alas, in those times, religious teachings were obscured, and conscience had faded. How could humanity govern themselves, achieving self-reliance and self-governance?
Cả thảy chỉ biết tự lập tự trị mình thì mới mong hiểu được huyền vi bí mật. Only through self-governance can one understand the profound mysteries.
Tự sửa mình mỗi cá nhân, đến xã hội, đến cả nhơn loại biết tự trọng mình được thì cứu vãn tình thế nguy ngập tàn diệt nầy được. By rectifying oneself, individually, within society, and across humanity, recognizing one's own value, can we salvage this perilous situation."
Hại thay! Alas!
Tấn tuồng ta thấy trước mắt, thiên hạ bị nạn chiến tranh tàn diệt do nguyên lý của nó là tinh thần nhơn loại thiếu đạo đức, vì thiếu đạo đức nên vật dục mới xô đẩy họ tìm phương sống, tìm hạnh phúc trong phương sống ấy. The drama unfolding before us, the devastation of war, stems from humanity's lack of morality. This lack of morality allows materialism to drive them, seeking survival and happiness through material means.
Hạnh phúc không có hình dáng, tạo hạnh phúc chỉ tưởng đâu diệt nhau đặng bảo thủ phương sống của mình, chẳng khác nào như con vật chỉ biết giành sống với nhau, ngoài ra tranh giành đặng bảo thủ mạng sống không còn biết đạo đức nhơn nghĩa gì hết. True happiness is formless. They believe that happiness can be found in destroying others to secure their own survival, no different from animals fighting for survival, competing to preserve their lives, without any regard for morality or compassion.
Giờ phút nầy đương nhiên tấn tuồng nguy khốn cả toàn nhơn loại, do nguyên lý tinh thần đạo đức, không tồn tại, chẳng phải không tồn tại mà thôi, họ lại còn từ chối cái tinh thần đạo đức nên không còn có giá trị đối với họ. This current perilous situation for all humanity stems from the absence of spiritual morality. Not only is it absent, but it is also rejected, holding no value for them.
Vì cớ Chí Tôn đến tạo Ðạo.This is why the Supreme Being established this religion.
Bần Ðạo nhận thấy cả sự bạc nhược tinh thần, đương thế kỷ hai mươi nầy, văn minh khoa học giục thúc nhơn loại mở cả tinh thần trí não đến cực điểm, họ tưởng có thể vi chủ cả sanh mạng họ mà chớ. I recognize the current weakness of the human spirit. In this twentieth century, scientific progress has pushed humanity to the limits of their mental and intellectual capacities. They believe they can control their own destinies.
Cũng có kẻ dầu có học thức như Phan Thanh Giản hồi đi sứ sang Pháp Triều thấy cả nền văn minh phát khởi đến huyền vi tư tưởng. Ngài là người văn học trí sĩ của nước Nam ta, đến cũng phải sợ sệt, nhận rằng nền văn minh đã đến mức cao cực độ. Even learned individuals like Phan Thanh Giản, when he traveled to France as an envoy and witnessed the rise of Western civilization and its profound intellectual achievements, he, a scholar and intellectual of Vietnam, was intimidated, recognizing the extreme heights reached by this civilization.
Ngài dâng sớ cho nhà vua, nói một câu nói dường nầy quá lẽ: He sent a report to the king, containing the following poignant statement:
"Dĩ nghệ tề thiên địa, Chỉ nhượng tử sanh tạo hóa quyền". "With skills rivaling Heaven and Earth, they only concede the power over life and death to creation."
Ngài nói rằng: Cái quyền hành vi chủ, duy vật chẳng nhượng quyền tạo hóa, chỉ có chết sống mới nhượng cho quyền tạo hóa mà thôi. He meant that the power to control material existence does not concede to the power of creation; only life and death do.
Thành thử mình thấy văn chương khoa học đương nhiên làm chủ tư tưởng của con người. Thus, we see how science and literature dominate human thought.
Hại thay! Alas!
Nếu khoa học mà dìu dắt tâm lý nhân sanh đến đạo đức tinh thần thì may biết bao, trái ngược lại văn minh ấy chỉ giục thúc phương sống vật chất, họ tìm hạnh phúc trong cái sống vật hình, vì cớ Ðạo Giáo mất quyền.If only science would guide humanity's psychology towards moral and spiritual values, how fortunate that would be. Conversely, this civilization only hastens material living; people seek happiness in a physical, corporeal existence, and thus, the Religion loses its power.
Bần Ðạo tưởng người khác hơn Bần Ðạo cũng lưu ý đến điều ấy, nên đã vấn nạn Ðức Lý Giáo Tông. Hỏi rằng: "Ðương thế kỷ hai mươi nầy văn minh cực điểm đã đi quá cao rồi, đem đạo đức tinh thần làm thuyết cứu thế, sợ e chẳng có kết quả. I imagine others share this concern, so I questioned Lý Giáo Tông, asking, "In this twentieth century, civilization has reached its peak, far surpassing anything before. Using spiritual morality as a means of salvation, I fear, will be ineffective.
Tôi công nhận rằng trước hai ngàn năm có lẽ nhơn loại còn bảo thủ được khối thiên lương biết xu hướng đạo đức, tinh thần đạo đức buổi ấy dường như gặp một mảnh ruộng có nhiều phân nên hột giống mới mọc đặng, còn thế kỷ hai mươi nầy là thời kỳ văn minh vật chất, nếu đem đạo đức ra làm môi giới, cứu vãn tình thế cho đời, e vô hiệu quả.". I acknowledge that two thousand years ago, perhaps humanity still possessed a conscience and a sense of morality. Spiritual morality in those times was like a seed planted in fertile ground, allowing it to sprout. But this twentieth century is the era of material civilization. Using morality as a means of saving the world, I fear, will be futile."
Ngài than! Nói quyết đoán rằng: "Theo lẽ Hiền Hữu nói nhơn loại ngày giờ nầy không cần đạo đức có phải?". He sighed and said, "So, according to you, humanity no longer needs morality?"
Bần Ðạo trả lời: "Thật vậy, nhơn loại buổi nầy không cần đạo đức, chỉ tìm hạnh phúc nơi văn minh khoa học, cũng có thể được chớ?". I replied, "Indeed, humanity today doesn't need morality. They seek happiness in scientific progress, and perhaps they can find it."
Ngài cười: "Văn minh khoa học chỉ nuôi phần xác thịt họ mà thôi, còn phần linh hồn dám chắc họ sẽ đói". He smiled, "Scientific progress only nourishes their physical bodies. Their souls, I assure you, will starve."
Bần Ðạo vấn nạn: "Tại sao Ngài nói linh hồn đói, linh hồn có ăn sao mà đói?". I asked, "Why do you say souls starve? Do souls eat?"
Phải, phải có vật thực đặng bảo dưỡng nó như thi hài vậy, nếu không vật thực nó sẽ tiều tụy rồi chết mà chớ. "Yes," he replied, "they require nourishment just like our physical bodies. Without nourishment, they will wither and die."
Luôn đó Ngài lấy triết lý cao siêu mà dạy Bần Ðạo trong một con người có ba xác thân gọi là tam hồn và bảy vía gọi là thất phách liên hệ mật thiết cùng nhau. Then, he used profound philosophy to teach me that within each person, there are three bodies, the three souls, and seven spirits (thất phách), all interconnected.
Ðương nhiên trong thân thể của mỗi người có 3 xác thân ấy cần bảo dưỡng mới tồn tại được.Naturally, these three bodies within each person require nourishment to survive.
Vì cớ Ðức Chí Tôn cho biết, trí thức và linh hồn trọng yếu do căn nguyên của sự sanh hoạt của nó định cái ngã tướng cho ta.The Supreme Being revealed that our intellect and soul are crucial, as they, through their activity, define our identity.
Ba xác thân ấy phải nuôi sống, mới tồn tại như xác thịt thể hình ta vậy. Ðạo Giáo là tinh, phải ẩm thực, tinh mới sống, xác thịt giữa là xác thân trí thức tinh thần, ta thấy con người chẳng phải tìm món ngon vật lạ đặng bảo thủ xác thân, còn coi hát, nhảy đầm, vui chơi, cờ bạc, hút sách tưởng là tìm món ăn cho trí thức đặng bảo dưỡng, mà không biết rằng đó là hại cho trí thức. These three bodies must be nourished to survive, just like our physical bodies. Religion is essence; it requires nourishment to live. The physical body is the intermediary between the intellectual and spiritual bodies. We see people not only seeking delicacies and material things to maintain the physical body, but also watching performances, dancing, engaging in entertainment, gambling, and using intoxicants, thinking they are finding nourishment for the intellect, not realizing that these things are actually harming it.
Bây giờ tới linh hồn cũng phải có vật thực cho nó chớ.Now, the soul also needs its own nourishment, doesn't it?
Vật thực là cả triết lý cao siêu tồn tại đấy.Its nourishment is the entirety of profound philosophical principles that exist.
Ðệ nhị xác thân gọi là khí, Chí Tôn gọi là chơn thần, nó làm trung gian cho xác và hồn, hễ lương năng thì nó bảo thủ xác thịt thể hình, còn lương tri nó tìm vật thực nuôi linh hồn.The second body is called the vital energy (khí), which the Supreme Being (Chí Tôn) calls the spirit (chơn thần). It acts as an intermediary between the physical body and the soul. When guided by innate goodness (lương năng), it protects the physical body; when guided by innate wisdom (lương tri), it seeks nourishment for the soul.
Ta nuôi linh hồn bằng gì? How do we nourish the soul?
Vật thực nuôi sống bằng xác thịt, còn linh hồn sống đặng là nhờ đạo đức tinh thần đó vậy. The physical body is nourished by food, while the soul is nourished by spiritual morality.
Ta tu tức là ta tìm phương bảo trọng cho tồn tại đạo đức tinh thần đặng nuôi linh hồn hầu đạt vị Thần, Thánh, Tiên, Phật dìu dẫn bảo trọng lấy nó để có đủ lực lượng quyền năng giong ruổi trên con đường Thiêng Liêng Hằng Sống. We cultivate ourselves by seeking ways to preserve spiritual morality to nourish our souls, to attain the status of Spirit/Deity, Saint, Immortal, or Buddha, allowing them to guide and protect us, empowering us to journey on The Divine Path to Eternal Life .
Ðạo đức tìm nơi đâu mà có đặng? Where can we find this morality?
Tức nhiên tìm nơi cửa Thiêng Liêng Hằng Sống mới có, mà tìm nơi cửa Thiêng Liêng tức là cửa Ðạo, buổi ăn của linh hồn là buổi ta vô Ðền Thờ cúng đấy. Naturally, we find it at the gateway to Eternal Life, the gateway to the Way. The nourishment for the soul is found when we worship in the temple.
Ta không thấy mùi của nó tức chưa hưởng được, tưởng vô Ðền Thờ là bị luật buộc, không dè mỗi phen đi cúng tức là cho linh hồn ăn vậy. If we don’t perceive its essence, we haven't truly partaken. We might think that attending temple ceremonies is an obligation, not realizing that each time we worship, we are nourishing our souls.
Bần Ðạo tưởng thấy trong trí cần phải buộc cả thảy đi cúng, vì trong thâm tâm Bần Ðạo định cho mấy người chưa biết mùi của nó, cũng như kẻ nhà quê, đưa cho gói bánh nói thứ ăn chẳng đặng, rồi khi đã biết mùi rồi bán cả áo, cả quần mà mua ăn. I believe it is necessary to compel everyone to attend ceremonies, for some of you haven’t yet tasted this nourishment, like a peasant offered a cake, saying it's inedible, yet once they taste it, they would sell everything they own to buy more.
Giờ phút nầy phái Nữ chưa biết mùi ngon của món ăn cho linh hồn. Currently, many women haven't yet tasted this nourishment for the soul.
Ngày giờ nào cả thảy biết mùi của nó, ngày giờ ấy có đến ít nữa với những kẻ biết hoặc đói khát dữ tợn kia mới biết ăn ngon. When you finally do, those who have hungered and thirsted intensely will know true satisfaction.
Phàm đói cho lung ăn mới ngon. When you’re truly hungry, even simple food tastes delicious.
Nhưng coi chừng Bần Ðạo khuyên một điều, đừng để quá đói mà chết đa. But be careful, don't starve yourselves to death!
Hại thay vật ăn của linh hồn có quyền năng thiêng liêng vô tận, giúp ta giải bày cái ác như là cổi áo, chớ không phải mặc chật như dính vào da, rồi ngày giờ thoát xác, tinh thần thế quyền Thiêng Liêng lột từ miếng đau đớn linh hồn chẳng biết bao nhiêu, chừng đó có ăn năn rồi mới biết sợ.Sadly, the nourishment of the soul, which possesses infinite sacred power, helps us shed evil as easily as taking off a garment, not clinging to it like it's stuck to our skin. Then, when the time comes to shed the physical body, the spirit will replace the sacred authority, the soul will suffer immensely as it is painfully stripped away, piece by piece. Only then will there be remorse and fear.
Không có một điều gì mà Chí Tôn định trong Chơn giáo của Ngài, dầu Bí pháp, dầu Thể pháp mà vô ích đâu. There’s nothing the Supreme Being has ordained within His true religion, whether esoteric practices or exoteric forms, that lacks purpose.
Ðấng ấy là Ðấng tưng tiu, yêu ái con cái của Ngài lắm, thảng có điều gì không cần ích mà con cái của Ngài nói rằng không muốn, Ngài cũng bỏ nữa đa. He loves his children dearly. If there’s anything unnecessary, anything His children reject, He will discard it.
Từ ngày Khai Ðạo, Kinh kệ, Lễ bái, sự chi sắp đặt về đạo đức cũng chính Chí Tôn tạo thành, không phải do các Ðấng khác. Since the founding of the religion, the scriptures, the rituals, all the ethical practices, were established by the Supreme Being Himself, not by others.
Ngài buộc mình làm, tức có cần yếu, hữu ích chi chi đó, Ngài mới buộc. He compels us to practice them because they are necessary and beneficial.
Vì cớ nên, thời giờ nầy, thấy Bần Ðạo bó buộc nghiêm khắc có lẽ những kẻ biếng nhác cũng phàn nàn lén lút. Therefore, you might see me enforcing these practices strictly, perhaps causing some of the lazy ones to complain secretly.
Ngày cuối cùng các bạn gặp mặt Bần Ðạo nơi Thiêng Liêng, Bần Ðạo sẽ hỏi các bạn coi khi còn ở thế Bần Ðạo buộc cả thảy đi cúng là có tội hay có công. On the final day, when you meet me in the spiritual realm, I will ask you whether compelling you to attend ceremonies was a sin or a merit
Công hay tội ngày giờ ấy Bần Ðạo hỏi rồi chúng ta sẽ có một tấn tuồng tâm lý ngộ nghĩnh với nhau vô cùng tận, chừng đó mới biết lẽ nên hư.A sin or a merit, when I ask you then, we will share a fascinating and endless spiritual exchange. Only then will the truth be revealed.
Ngày nay, giờ phút nầy, Bần Ðạo đứng tại giảng đài nầy để lời khuyên nhủ: Còn biếng nhác quá! Today, at this moment, standing at this pulpit, I offer this advice: You are still too lazy!
Xác thịt đã hư rồi đến linh hồn, phải coi chừng cho lắm, kẻo ngày kia ăn năn quá muộn. Your physical bodies are already corrupted, and now your souls are at risk. Be careful, or you will regret it when it's too late.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.
Khuyến mãi Tết:
  • Đăng ký 3 tháng sẽ được 6 tháng sử dụng.
  • Đăng ký 6 tháng sẽ được 1 năm sử dụng.
  • ...
  • Đặc biệt, tài khoản vĩnh viễn giảm ngay 50%!
Khuyến mãi đến hết ngày 04/02/2025.