Trích diễn văn của Mẹ Teresa

HIỆN TẠI TOÀN BỘ AUDIO SẼ KO THỂ KHÔI PHỤC TỰ ĐỘNG. Mọi người hãy yêu cầu ở đây, ad sẽ ưu tiên xử lý trước.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.

One evening a gentleman came to our house and said, there is a Hindu family and the eight children have not eaten for a long time. Do something for them.Một buổi chiều nọ, có một người đàn ông tốt bụng đến nhà tôi nói rằng “Một gia đình theo Đạo Hindu với tám đứa trẻ đã lâu không được ăn, hãy làm gì đó giúp họ”.
And I took rice and I went immediately, and there was this mother, those little one’s faces, shining eyes from sheer hunger. Và tôi lấy cơm ra đi ngay lập tức và người mẹ đứng đó cùng với những đứa con có cặp mắt sánh lấp lánh nhưng gương mặt nhỏ thó vì nhịn đói nhiều ngày.
She took the rice from my hand, she divided into two and she went out. Cô ta nhận lấy cơm từ tay tôi. Cô chia thành hai phần rồi ra ngoài.
When she came back, I asked her, where did you go? What did you do? Khi cô trở về, tôi hỏi “Cô đi đâu? Cô làm gì?”.
And one answer she gave me: They are hungry also. Và tôi nhận được câu trả lời rằng “họ cũng đói”.
She knew that the next door neighbor, a Muslim family, was hungry. Cổ biết rằng gia đình hàng xóm bên cạnh, một gia đình Hồi Giáo cũng đang đói.
What surprised me most, not that she gave the rice, but what surprised me most, that in her suffering, in her hunger, she knew that somebody else was hungry, and she had the courage to share, share the love.Điều làm tôi ngạc nhiên không phải là cô ấy biếu cơm mà điều làm tôi ngạc nhiên nhất là trong nỗi đau khổ, trong cơn đói, cô ấy biết rằng còn có ai đó cũng đang đói và cô ấy đã can đảm chia sẻ, chia sẻ yêu thương.

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không công bố ra bên ngoài. Hoặc bạn có thể đăng nhập bằng tài khoản mạng xã hội để bình luận mà không cần điền tên, địa chỉ mail và trả lời câu hỏi. Required fields are marked *