Tiểu sử Nakroth (2) (Tiếng Anh)

HIỆN TẠI TOÀN BỘ AUDIO SẼ KO THỂ KHÔI PHỤC TỰ ĐỘNG. Mọi người hãy yêu cầu ở đây, ad sẽ ưu tiên xử lý trước.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.

(Đây là tiểu sử Nakroth Tiếng Anh, nguồn text tại đây, bản tiểu sử này khác với tiểu sử bên Gà Đài Loan cũng như Việt Nam. Ad mò mẫm trên mạng thì tiểu sử Tiếng Anh này cũng là tiểu sử mới. Và theo trang web trên này, bên dưới còn phần bí truyện mà Gà VN đã dịch và đặt nhầm vào mục tiểu sử của tướng trong game, còn phần bí truyện thì lại đặt cái tiểu sử của Gà Đài Loan mà ad đã dịch lại tại đây.)

Story

Tòa lâu đài bạc nằm trên đỉnh núi nơi những tia nắng ấm áp của bình minh đầu tiên chạm vào mặt đất. Tòa lâu đài dường như xuyên qua những đám mây và chạm tới bầu trời. Tiếng thánh ca bay bổng trong gió, nhẹ nhàng và êm ả.

Nakroth mở mắt và tỉnh dậy sau giấc mơ. Ngọn lửa xanh, lạnh lẽo le lói từ chân đèn trên tủ cạnh giường. Trần nhà mà Nakroth đang nhìn, giống như chính căn phòng, được thắp sáng lờ mờ bởi ngọn lửa địa ngục từ vực thẳm này.

Nakroth nghĩ rằng không còn sự sống, nhưng điều đó chẳng có gì đặc biệt.

Nakroth cứ nằm như vậy thêm vài phút trước khi rời khỏi giường. Áo giáp, quần giáp … Nakroth mặc mọi thứ theo thứ tự với sự cẩn thận và tập trung cao độ – vì chàng không thích mọi thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của mình. Vậy mà hôm nay, có lẽ vì mơ về quá khứ, hay đơn giản vì hiện tại không có việc gì làm, Nakroth dừng lại ngay trước gương trước khi đội mũ lên.

Người phản chiếu trong gương không giống với những sinh vật bản địa Vực Hỗn Mang: chàng có một đôi mắt đỏ rực, những đường nét trên khuôn mặt thanh tú, làn da mềm mại và mái tóc bạc, dài xõa ngang vai như thác nước huyền ảo.

Chàng trông giống như một tín đồ của Vedä. Trên thực tế, chàng từng là một Vedäs, chàng sống ở dãy núi Mount Orün, phục vụ Ilumia tại Đền Ánh sáng. Nakroth luôn dễ dàng nhớ lại hình ảnh của ngôi đền trong trí nhớ của mình mặc dù chàng không nhớ đã đếm được bao nhiêu tháng năm từ khi rời khỏi đó.

Nhìn chằm chằm vào hình ảnh của chính mình khiến Nakroth nổi điên lên. Chàng không phải là một trong số họ, và sẽ không bao giờ như vậy. Nakroth luôn tin vào câu: “Một mạng đổi một mạng, một linh hồn đổi một linh hồn”, chứ không tin vào luật pháp giúp cho kẻ giết người có cơ hội thứ hai, hay nhà tù nuôi sống những tên trộm và côn đồ.

Đó là lòng thương xót – và thương xót có nghĩa là yếu đuối.

Nhẹ nhàng đội chiếc mũ lên đầu của mình, Nakroth cắt đứt mọi hồi ức về quá khứ và ra khỏi phòng.

Nakroth thấy Preyta trong phòng mình nhưng đó là điều chàng không muốn chút nào.

“Ngươi nên nhờ người thông báo trước khi đến gặp ta,” Nakroth nói khi đóng cửa lại.

“Tôi không có ý định hối thúc ngài, thưa ngài.” Preyta cúi chào. Giọng nói khàn khàn khô khan của hắn cắt ngang không khí như một cái cưa.

“Liệu có thể cho ta biết điều gì khiến ngươi đến đây không?”

“Đó là lệnh lãnh chúa Maloch. Ngài mong muốn chúng ta có thể hợp tác thu thập các linh hồn, để mở rộng quân đội của Ngài ”.

Nakroth biết rõ sức mạnh của Preyta: hắn có cách để lây lan dịch bệnh chỉ trong một cái búng tay, hắn có thể dễ dàng làm người chết thành đống mà đối với người thường ắt phải mất đến cả tháng mới làm xong, và hắn có thể trở thành một công cụ tuyệt diệu để trừng phạt những kẻ phạm tội. Tuy nhiên, khi nghĩ về việc giết người không mục đích và vô cảm bằng bệnh dịch, Nakroth cảm thấy ghê tởm.

“Ta không nghĩ tôi với ông là một đội ăn ý.”

“Ngài nói đúng suy nghĩ của tôi, thưa ngài,” Preyta có vẻ vui mừng trước sự đồng ý hiếm có của Nakroth và hắn. “Nhưng lãnh chúa Maloch có vẻ rất quý mến Ngài. Lãnh chúa Maloch khẳng định Ngài cần phải có người giúp để hoàn thành nhiệm vụ này ”.

Giúp ta hay để giám sát ta? Bên dưới chiếc mũ, Nakroth cong môi lên nở một nụ cười mỉa mai. Chàng không quan tâm liệu Maloch có tin tưởng hay không. Chàng không đến Vực Hỗn Mang để gây ấn tượng với Maloch.
“Tốt thôi,” Nakroth nói. “Nhưng phải làm mọi thứ theo cách của ta: Ta có quyền lựa chọn những linh hồn nào cần và không cần.”

“Chắc chắn như vậy.”

Thật vậy, Nakroth không đến Vực Hỗn Mang để gây ấn tượng với người nào cả mà chàng đến với mục đích duy nhất là để lật đổ trật tự mà Đền thờ Ánh sáng đã thiết lập. Một khi ánh sáng bị dập tắt, bóng tối sẽ là thứ tiếp theo sụp đổ.

Chàng sẽ tàn sát hết cho đến khi chỉ còn một trật tự thực sự trên thế giới: một trật tự công bình và chính nghĩa duy nhất do chàng duy trì.

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không công bố ra bên ngoài. Hoặc bạn có thể đăng nhập bằng tài khoản mạng xã hội để bình luận mà không cần điền tên, địa chỉ mail và trả lời câu hỏi. Required fields are marked *