Tiểu sử Sinestrea

HIỆN TẠI TOÀN BỘ AUDIO SẼ KO THỂ KHÔI PHỤC TỰ ĐỘNG. Mọi người hãy yêu cầu ở đây, ad sẽ ưu tiên xử lý trước.
Nâng cấp VIP để xem các trang bị khóa.

Blood. It dries slowly in the night wind.Máu. Dần khô trong màn đêm gió lạnh.
Sinestrea pulled at her thin nightgown, trying to hold in every bit of warmth. Below the nightgown was a pair of pretty bare feet rustling through twigs, leaves, and mud. Right now, all she wanted to do was get as far as possible from that place she once called home.Sinestrea kéo chiếc váy ngủ mỏng manh của mình, cố gắng níu kéo từng chút hơi ấm. Bên dưới chiếc váy ngủ là một đôi chân trần xinh xắn đang sột soạt lê lết trên cành cây, lá cây và bùn đất. Lúc này, tất cả những gì nàng muốn làm là đi càng xa càng tốt khỏi nơi mà nàng từng gọi là nhà.
A sudden attack in the night massacred the manor on the outskirts of Kazell. Except for Sinestrea, curled up in a doghouse, everyone else was butchered by the men in black. She had already forgotten how she had evaded discovery, or how she had escaped the manor. She only knew her back was getting colder, and her vision was getting fuzzier.Một cuộc tấn công bất ngờ trong đêm đã tàn sát trang viên ở ngoại ô Kazell. Ngoại trừ Sinestrea, nằm cuộn tròn trong chuồng chó, những người khác đều bị những người đàn ông mặc đồ đen thảm sát tất cả. Nàng đã quên làm thế nào nàng đã trốn tránh bị phát hiện, hoặc làm thế nào nàng đã thoát khỏi trang viên. Sinestrea chỉ biết lưng mình ngày càng lạnh, và tầm nhìn ngày càng mờ đi.
In the haze, Sinestrea thought she saw a sliver of light, and her frozen heart could not help but warm up.Trong làn khói mù mịt, Sinestrea nghĩ rằng mình đã nhìn thấy một tia sáng, và trái tim băng giá của nàng bắt đầu ấm lên.
Was it morning? Or…Đã sáng chưa? Hay…
All at once, the exhaustion of her journey overwhelmed her brain. The world was spinning, and everything was going black…all light…all color…everything was flowing into a whirlpool of darkness from which there was no escape.Ngay lập tức, sự mệt mỏi của cuộc hành trình tràn ngập đầu óc của nàng. Thế giới quay cuồng, và mọi thứ trở nên đen kịt… tất cả ánh sáng… tất cả màu sắc… mọi thứ đều chảy vào một vòng xoáy của bóng tối mà từ đó không có lối thoát.
Oblivion? Or…Lãng quên? Hay…
Sinestrea’s heart gave a ferocious beat. How could she give up so easily?! Before her very eyes, all that beauty had been destroyed, and her entire family had become a pile of corpses. A fog of fear had settled over her heart, but that fog nourished a seed—a seed called revenge!Trái tim của Sinestrea đập dữ dội. Sao nàng có thể từ bỏ dễ dàng như vậy ?! Trước mắt nàng, tất cả vẻ đẹp đó đã bị phá hủy, và cả gia đình nàng đã trở thành một đống xác chết. Một làn sương của nỗi sợ hãi đã đọng lại trong trái tim nàng, nhưng làn sương đó đã nuôi dưỡng một hạt giống - một hạt giống được gọi là báo thù!
A flash of scarlet burst through the darkness and the corner of her mouth was bleeding.Một tia sáng đỏ rực xuyên qua bóng tối và khóe miệng cô đang chảy máu.
The sudden pain jolted Sinestrea awake.Cơn đau đột ngột làm Sinestrea giật mình tỉnh giấc.
Opening her sleepy eyes, she found herself lying on someone’s large, broad back. The owner of that back was Dextra, who was steadily climbing up a narrow ridge.Mở đôi mắt ngái ngủ, cô thấy mình đang nằm trên tấm lưng rộng lớn của ai đó. Chủ nhân của tấm lưng đó là Dextra, đang leo lên một sườn núi hẹp.
It had obviously been a nightmare.Rõ ràng, đây là một cơn ác mộng.
Sinestrea was somewhat annoyed; she should not have been sleeping at this time. But she was too tired, and Dextra’s back was as comfortable as ever. Try as she might, she could not stop herself from indulging in this moment of calm. Fortunately, the road was smooth, and there were no eyeless Lokheim monsters jumping out at them.Sinestrea hơi khó chịu; đáng lẽ nàng không nên ngủ vào lúc này. Nhưng cô đã quá mệt, và lưng của Dextra vẫn thoải mái như mọi khi. Cố gắng hết sức, Sinestrea không thể ngăn mình đắm chìm trong khoảnh khắc bình lặng này. May mắn thay, con đường trơn tru, và không có quái vật Lokheim nào cản đường.
Sinestrea looked around. The pillar of light, originally as wide as a birch tree, had shrunk to half its size, but it had gotten much closer. Dextra had said that that pillar was their hope of getting home—as long as they reached the seal before the pillar disappeared entirely.Sinestrea nhìn quanh. Cột ánh sáng, ban đầu rộng bằng một cây bạch dương, đã thu nhỏ lại chỉ còn một nửa khi tiến lại gần hơn. Dextra nói rằng cây cột đó là hy vọng về nhà của cả hai — miễn là hai người đạt được phong ấn trước khi cây cột biến mất hoàn toàn.
The home she spoke of was not the manor that appeared in her nightmares, but a small cabin that Dextra had built in the woods. After fleeing the manor, Sinestrea had gone deeper and deeper into the forest. That was how she met the half-elf Dextra, who had been out hunting late at night. For some reason, Dextra decided to take in the poor girl, and the two spent a short but pleasant time together.Ngôi nhà mà Sinestrea nói đến không phải là trang viên xuất hiện trong những cơn ác mộng, mà là một căn nhà nhỏ mà Dextra đã dựng trong rừng. Sau khi chạy trốn khỏi trang viên, Sinestrea ngày càng đi sâu vào rừng. Đó là nguyên nhân nàng gặp bán tinh linh Dextra, đang đi săn vào ban đêm. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, Dextra lại quyết định nuôi dưỡng cô gái tội nghiệp, và cả hai đã trải qua khoảng thời gian ngắn ngủi dễ chịu bên nhau.
But Sinestrea’s pursuers once again shattered her hopes for the future, and this time the innocent Dextra was dragged into the mess as well. The two fled the whole way to the Abyssal Rift, where they had no choice but to jump in to save their lives. It was in this dark and bloody land that the demonic power in Sinestrea’s veins first awakened.Nhưng những kẻ theo đuổi Sinestrea một lần nữa làm tan vỡ tương lai hy vọng của nàng, và lần này Dextra vô tội cũng bị cuốn vào vòng xoáy. Cả hai chạy trốn đến Khe nứt của Vực Hỗn Mang, nơi họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhảy vào đó để cứu lấy bản thân. Chính tại vùng đất tăm tối và đẫm máu này, sức mạnh ma quỷ trong huyết quản của Sinestrea lần đầu tiên được đánh thức.
How is it that someone so obviously human could have demonic blood flowing inside her? It must be some massive joke.Làm thế nào mà một người rõ ràng là con người lại có thể có dòng quỷ dữ chảy bên trong? Đó ắt phải là một trò đùa lớn.
Sinestrea could not take anymore and began to rub the long strands of Dextra’s hair. Of all the people in the world, perhaps only the girl in front of her could understand what she was feeling: a half-elf who had experienced the malice of humans, yet was not accepted by elves, and a half-demon who was born in a human city but discovered her true self in the Abyss. It would seem these two companions were made for each other.Sinestrea không thể chịu được nữa và bắt đầu vò những sợi tóc dài của Dextra. Trong tất cả những người trên thế giới, có lẽ chỉ có cô gái trước mặt mới có thể hiểu được cảm giác của mình: một người là bán tinh linh bị con người tàn hại, nhưng cũng không được tinh linh chấp nhận, và một người là bán quỷ được sinh ra trong một thành phố của con người nhưng khám phá ra con người thật của mình trong Vực Hỗn Mang. Có vẻ như hai người bạn đồng hành này được tạo ra là để dành cho nhau.
Dextra’s stride lengthened in response to Sinestrea’s movement. Since the girl was awake, she no longer needed to worry about dropping her.Sải chân của Dextra kéo dài theo động tác của Sinestrea. Vì cô bé đã tỉnh nên Dextra không còn lo lắng về việc đánh rơi Sinestrea nữa.
Soon they reached the end of the road. The rugged ridge ended here, like an Abyssal Dragon with its head cut off. Stretched across their path was a massive tangle of roots—the roots of the World Tree, as Dextra had said, and the seal that held the Abyssal Rift at bay.Chẳng mấy chốc họ đã đến cuối con đường. Rặng núi gồ ghề kết thúc ở đây, giống như một con rồng bị chặt đầu. Trải dài trên con đường là một mớ rễ khổng lồ - rễ của Cây Thế giới (Tổ thụ bình minh), như Dextra đã nói, và cũng là phong ấn trấn áp khe nứt Vực hỗn mang.
“We can go home now…” said Sinestrea.“Chúng ta có thể về nhà ngay bây giờ…” Sinestrea nói.
“Yes,” Dextra said. She placed Sinestrea down gently, turned around, and gave her a big hug. “But not we. Only you.”“Đúng vậy,” Dextra nói. Cô nhẹ nhàng đặt Sinestrea xuống, quay lại ôm nàng thật chặt. “Nhưng không phải chúng ta. Chỉ có nàng thôi."
Sinestrea was stunned.Sinestrea choáng váng.
Dextra patted her head. “The World Tree will not allow any life tainted by Abyssal power to return to Athanor…we’ve been here too long. I’ve already been corrupted by the Abyss, but you…it seems you’ve always been from here…”Dextra vỗ đầu cô. “Cây Thế giới sẽ không cho phép bất kỳ sự sống nào bị ô nhiễm sức mạnh của Vực Hỗn Màng mà được quay trở lại Athanor… chúng ta đã ở đây quá lâu. Ta đã bị sức mạnh cũng Vực Hỗn Mang ăn mòn, nhưng nàng… có vẻ như nàng đã ở đây từ lâu… ”
Sinestrea just felt dizzy. The black vortex that haunted her dreams now appeared before her in reality, growing a little larger, starting to swallow up the person in front of her. She saw Dextra’s mouth moving like she was telling her something important, but Sinestrea heard no sound. Everything was silent.Sinestrea chỉ cảm thấy chóng mặt. Vòng xoáy đen ám ảnh trong những giấc mơ giờ đã xuất hiện trước mặt Sinestrea, nhưng lớn hơn một chút, bắt đầu nuốt chửng người trước mặt. Cô thấy miệng Dextra mấp máy như đang nói với mình gì đó quan trọng, nhưng Sinestrea không nghe thấy âm thanh nào. Mọi thứ đều im lặng.
First hearing, then smell, then taste, then touch vanished along with Sinestrea’s rapidly fogging vision.Đầu tiên là thính giác của Sinestrea, sau đó là khứu giác, vị giác, cuối cùng là xúc giác biến mất.
Had she exerted herself too much in that last battle? Or was it a side effect of her powers?Có phải nàng đã cố gắng quá sức trong trận chiến cuối cùng đó không? Hay đó là một tác dụng phụ của sức mạnh của nàng?
Sinestrea started to feel terror—the terror of falling in the darkness before dawn, just like it always happened in her nightmareSinestrea bắt đầu cảm thấy kinh hãi - nỗi kinh hoàng khi rơi vào bóng tối, giống như điều luôn xảy ra trong cơn ác mộng của nàng.
She was already here. Just one more step, and she would be home…how could she? How could she!Nàng đã ở đây. Chỉ một bước nữa thôi, và nàng sẽ về đến nhà… làm sao như thế? Sao lại có thể như vậy!
Just then, a red halo erupted from the center of the vortex!Ngay sau đó, một vầng hào quang màu đỏ phóng ra từ tâm của cơn lốc!
Her murky eyes cried two lines of scarlet blood.Đôi mắt âm u của nàng hằn lên hai dòng máu đỏ tươi.
In that instant, all her senses returned, and she heard Dextra’s murmurs clearly.Trong khoảnh khắc đó, tất cả các giác quan của cô trở lại, và cô nghe thấy rõ ràng những lời thì thầm của Dextra.
“In fact, when I first found you, I thought I was just picking up a stray to keep me company. Who would have thought I’d consider your family one day? And now I’m risking my life for you! Aren’t I a fool?”“Thực ra, khi lần đầu tiên tìm thấy muội, ta đã nghĩ rằng, có muội thì có thêm người bầu bạn. Ai có thể nghĩ rằng một ngày nào đó ta lại coi muội như gia đình? Và bây giờ ta đang mạo hiểm mạng sống của mình vì muội! Ta không phải là một kẻ ngốc sao? "
“Yes! You are a fool!” Sinestrea returned the embrace as tightly as if it were that single nightgown she wore on that first, cold night. “And a lying fool!”Đúng! Tỷ là một kẻ ngốc! "Và một kẻ ngốc nói dối!". Sinestrea đáp lại với cái ôm thật chặt.
After saying that they would go home together, why did she decide to stay behind?Nói rằng cả hai sẽ về nhà cùng nhau, giờ tại sao tỷ lại quyết định ở lại?
Sinestrea felt Dextra’s life rapidly flowing out of here. This silly woman was using a trick Sinestrea herself had taught her, and she was using it to force out her own elf blood. Drop after drop of blood pulsed back to her heart, but this meant that the remaining human blood would quickly be corrupted by the Abyss.Sinestrea cảm thấy sự sống của Dextra dần ra đi nhanh chóng. Người phụ nữ ngớ ngẩn này đang sử dụng một mẹo mà chính Sinestrea đã dạy cho nàng, và Dextra đang sử dụng nó để loại bỏ dòng máu tinh linh của chính mình. Từng giọt máu chảy trở lại trái tim nhưng điều này có nghĩa là lượng máu còn lại của con người sẽ nhanh chóng bị Vực Hỗn Mang làm hỏng.
Apparently, elf blood could have some sort of effect on the World Tree.Rõ ràng, máu tinh linh có thể ảnh hưởng đến Cây Thế giới.
But is it worth your life just to open one seal?Nhưng có đáng để hi sinh mạng sống của tỷ để mở phong ấn không?
With each gasp of breath, Sinestrea’s strength flooded back into her, and all her magic returned with the wave of energy. Blood surged through every inch of her flesh and spread along her veins right back into Dextra.Với mỗi nhịp thở hổn hển, sức mạnh của Sinestrea trở lại trong cô, và tất cả phép thuật đã trở lại với dạng làn sóng năng lượng. Máu trào qua từng tấc da thịt và lan dọc theo huyết quản của Sinestrea trở lại Dextra.
This wasn’t the first time something like this had happened.Đây không phải là lần đầu tiên chuyện như thế này xảy ra.
On that night of terror…in that moment when she leaped into the Abyssal Rift…Sinestrea never failed to discover extraordinary powers in a crisis.Vào cái đêm kinh hoàng đó… trong khoảnh khắc khi Sinestrea nhảy vào Khe nứt Vực Hỗn Mang… nàng thành công khám phá ra sức mạnh phi thường của mình.
And now it was Sinestrea’s third awakening!Và giờ đây là lần thức tỉnh thứ ba của Sinestrea!
Setting the aching Dextra gently on the ground, she surveyed the roots choking the path. With a quick leap, she continued on.Nhẹ nhàng đặt Dextra xuống đất, Nàng quan sát những cái rễ đang làm nghẹt lối đi. Với một cú nhảy vọt nhanh chóng, nàng tiếp tục tiến lên.
The pillar of light that fell down through the seal trembled slightly as it locked on to her red form.Cột ánh sáng chiếu xuống phong ấn khẽ run lên khi nó khóa chặt thân hình đỏ rực của Sinestrea
The seal was active.Phong ấn đã hoạt động.
Sinestrea smiled and extended a delicate white hand, pressing it to the thorny roots. The barbs pierced deep into her palm.Sinestrea mỉm cười và đưa bàn tay trắng nõn mỏng manh ra, ấn vào đám rễ gai góc. Ngạnh đâm sâu vào lòng bàn tay cô.
The blood seeped through the dry bark and deep into the roots. Inch by inch, they too became the color of blood.Máu thấm qua vỏ cây khô và ăn sâu vào rễ cây. Từng chút một, chúng cũng trở thành màu của máu.
In the blink of an eye, those roots were robbed of their vibrant green and filled with a grisly red. The pillar of light, her hope of returning home, shrank at the touch of the blood, shrank until it disappeared.Chỉ trong nháy mắt, những gốc rễ đó đã bị cướp mất màu xanh rực rỡ và tràn ngập một màu đỏ ghê rợn. Cột ánh sáng, hy vọng trở về nhà của Sinestrea, thu nhỏ lại khi chạm vào vết máu, thu nhỏ lại cho đến khi nó biến mất.
Had the seal shut the way completely?Phong ấn đã đóng hoàn toàn chưa?
Sinestrea frowned and made a fist. Rivulets of blood ran out and just slithered like serpents across the roots…Sinestrea cau mày và đưa tay tạo thành hình nắm đấm. Những giọt máu chảy ra trườn như những con rắn qua rễ cây…
It was almost as if these roots had a life of their own. They thrashed like an Abyssal Dragon, trying and failing to throw off the bloody serpents that coiled around them.Những rễ này như thể có sự sống của riêng chúng. Những con rắn lao vào như một con rồng, cố gắng rồi thất bại. Chúng bị đây ra biến thành những con rắn đẫm máu cuộn quanh họ.
As the serpents swelled, the roots’ struggling weakened.Khi những con rắn phình to, rễ cây yếu đi.
Eventually, the roots went still, the snakes slithered together into a single mass, and then they burst into a mess of bloody clouds.Rốt cuộc, rễ cây vẫn đứng yên, những con rắn trườn vào nhau thành một khối, và sau đó chúng bùng lên thành một đám mây đẫm máu.
Drip, drip, drip…down in the Abyssal Rift, which has no weather, rain had started to fall.Từng giọt, từng giọt, từng giọt… nhỏ xuống Khe nứt Vực Hỗn Mang, nơi không có khái niệm thời tiết, nhưng giờ mưa bắt đầu rơi.
A storm, even. And it was blood-red!Thậm chí đúng hơn là cơn bão. Và nó có màu đỏ như máu!
Then the ground shook, the mountains crumbled, the wind roared, and thunder crashed…Sau đó, mặt đất rung chuyển, những ngọn núi đổ sụp, gió lớn thét gào và sấm sét vang trời...
The sunlight of Athanor shined down, spreading over Sinestrea’s frail body in a golden-red aura.Ánh sáng mặt trời của Athanor chiếu khắp cơ thể ốm yếu của Sinestrea trong một vầng hào quang màu đỏ vàng.
At that moment, in that demon fallen from Mt. Orphean, the two opposing essences, the holy and the profane, combined into a harmonious, perfect whole.Vào lúc đó, như thánh phàm hiệp nhất, tạo thành một sự kết hợp hoàn hảo.
Under that stormy sky she gathered all her strength. The Lokheim monsters who had been chasing her were either lying flat on the ground or hiding in their holes. She felt that if she wanted, she could turn them all into a puddle of blood.Dưới bầu trời giông bão ấy Sinestrea đã tập trung tất cả sức lực của mình. Những con quái vật Lokheim đang truy đuổi nàng, đều nằm thẳng trên mặt đất hoặc lẩn trốn trong hang ổ của mình. Sinestrea cảm thấy nếu muốn, nàng có thể biến tất cả thành vũng máu.
But Sinestrea had no time for them, for Dextra could barely keep herself upright.Nhưng Sinestrea không có thời gian cho chúng, vì Dextra gần như không thể đứng vững.
Silently, Sinestrea turned and pointed her bloody hand at Dextra.Im lặng, Sinestrea quay lại và chĩa bàn tay đẫm máu của mình về phía Dextra.
Dextra’s body began to float.Cơ thể của Dextra bắt đầu bay lên không trung.
The blood around them gathered at Sinestrea’s fingertips as though answering a call, then flowed into Dextra’s body.Máu xung quanh tụ lại ở đầu ngón tay của Sinestrea như thể đang trả lời một mệnh lện, sau đó chảy vào cơ thể Dextra.
Sinestrea directed the blood with care, pulling Dextra gently to her side.Sinestrea cẩn thận điều khiển dòng máu, nhẹ nhàng kéo Dextra về phía mình.
Dextra opened her whitened lips, but no sound came out.Dextra hé mở đôi môi trắng bệch, nhưng không có âm thanh nào phát ra.
Sinestrea laughed that soundless laugh, for she had already heard. She held Dextra’s head in her hands.Sinestrea cười vì tiếng cười không thành tiếng của Dextra, vì cô ấy đã nghe thấy rồi. Sinestrea ôm đầu Dextra trong tay.
She pressed her crimson lips to Dextra’s cold forehead.Nàng áp đôi môi đỏ mọng của mình lên vầng trán lạnh giá của Dextra.
It was both sisterly affection and a binding agreement.Đó vừa là tình cảm chị em, vừa là một thỏa thuận ràng buộc.
The roiling blood rushed quicker and penetrated into Dextra’s body, where it turned into a sort of living being.Dòng máu sôi trào nhanh hơn và thâm nhập vào cơ thể Dextra, biến thành một loại sinh vật sống.
“From now on, your blood is my blood!” Sinestrea cried.Kể từ bây giờ, máu của tỷ là máu của muội! Sinestrea khẽ nói.
Dextra groggily reached out and pulled Sinestrea into her arms.Dextra rón rén đưa tay ra và kéo Sinestrea vào lòng.
“From now on, your life is my life!”Từ bây giờ, mạng sống của tỷ là mạng sống của muội.

Sinestrea

Nguồn text Tiếng Anh ingame, Sách song ngữ dịch sang Tiếng Việt và sắp text

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không công bố ra bên ngoài. Hoặc bạn có thể đăng nhập bằng tài khoản mạng xã hội để bình luận mà không cần điền tên, địa chỉ mail và trả lời câu hỏi. Required fields are marked *